Tháng bảy mở toang ô cửa nhỏ, lật tung từng trang thơ viết dỡ đặt vào đó vài cánh hoa màu thiên thanh nhàu nát.
Dường như tháng bảy đã khóc, trang giấy nhoè đi mất mấy dòng. Ta chợt tỉnh sau giấc ngủ trưa đầy mộng mị. Tháng bảy của mùa cũ đã xa ... Xa lắm .... Bao nhiêu năm rồi nhỉ? Ký ức đã nhuốm màu thời gian.
Tháng bảy vẫn vậy, vẫn bàng bạc mọng nước chỉ chực ai động vào là rơi lệ, tháng bảy luôn mau nước mắt. Hàng trăm nghìn giọt lệ gõ đều đều xuống mái hiên nghe như bản tình buồn bất hũ.
Ô kính đầy hơi nước, ta bất chợt vẽ vào đó một trái tim .... trái tim rỉ máu .... méo mó ... rồi cũng thành những dòng lệ chảy dài, tan biến. Tháng bảy buồn như cuộc chia ly của Ngưu Lang và Chức Nữ.
Ta đưa tay hứng lấy vài giọt mưa .... lạnh .... mưa tháng bảy lúc nào cũng lạnh .... Cái lạnh xuyên thấu tâm hồn.
thơ tháng 7 chọn lọc. |
SÁNG THÁNG BẢY
Thơ: Mạc Phương
Sáng tháng bảy gió lay lay nhè nhẹ.
Mây bồng bềnh lướt trên đỉnh non cao.
Cánh cò trắng cô lẻ vẫy tay chào.
Như đốm sáng ngọt ngào trong ngày mới.
Mười một giờ mà nắng như còn đợi.
Cứ ngập ngừng lấp ló trốn sau mây.
Phố vùng cao chẳng được đẹp ngất ngây.
Mà tĩnh lặng mà êm đềm trong sáng.
Ngồi trầm ngâm ngắm cảnh quê dưới nắng.
Lặng lẽ buồn lặng lẽ khóc vì ai ?
Trót vương sầu người lữ thứ đa tài.
Nên ngấn lệ mây mù giăng ngập lối.
Lỡ yêu người đâu phải là có tội.
Lỗi nhịp tim không do vẻ bề ngoài.
Mà tại tâm có cảm giác ban mai.
Thoảng hương yêu nhẹ nhàng nhưng xao xuyến.
Sáng chủ nhật lại mộng mơ quyến luyến.
Quê hương nghèo chỉ hoa lá cỏ cây.
Phụ nữ quen với vất vả đắng cay.
Nên yêu thương cũng luôn là xa xỉ.
Sáng cuối tuần sao thấy lòng ủy mị.
Nhớ lắm cơ…người nơi ấy có hay ?
Chắc giờ này anh dạo phố ngất ngây.
Bao đắm đuối gửi sắc hoa thành phố.
Người lữ thứ có hay chăng mưa đổ
Trái tim sầu hoa đồng nội cỏ may.
Không hương sắc ong bướm chẳng đắm say
Ôm buồn tủi cả một đời mơ mộng
CHIỀU THÁNG BẢY
Thơ: Mạc Phương
Chiểu tháng bảy em trở về lối hẹn.
Sạm màu trời ủ rũ cánh bằng lăng.
Con chim sâu nhí nhảnh nhảy lăng xăng.
Khoe chiếc áo đào hoa ươm màu nắng.
Chiều hạ tàn trong sắc trời trầm mặc.
Gió âu sầu chẳng ve vuốt tàn cây.
Giọt lệ hoen mi mắt bóng hao gầy.
Góc phố nhỏ còn vẹn nguyên kỉ niệm.
Hồn thẫn thờ lang thang em tìm kiếm.
Bóng người thương trong quán cóc ven đường.
Sợi nắng chiều lay lắt vẫn còn vương.
Màu kí ức xuyến xao khung trời nhớ.
Chiều tháng bảy nghe tim mình vụn vỡ.
Tiếng khóc òa cuồn cuộn áng mây chiều.
Còn da diết...thời say đắm tin yêu.
Tay nắm tay trong chiều thu xưa cũ.
Người xa ơi... giờ dáng hồng ủ rũ.
Nét u sầu in khóe mắt cay cay.
Đàn én nhỏ lưng trời dáo dác bay.
Lỡ xao động cả bầu trời yêu dấu.
Thơ tháng 7 ngày xưa. |
THÁNG BẢY NGÀY XƯA
Thơ: Trần Hạ ViTháng bảy miên miên
đất trời loang giọt vỡ
Mưa mãi mưa mềm mưa thấm nhớ xót xa
Chiều một mình chân bước xéo ngó qua
Tí tách cõng mưa chiếc ô mềm lạnh ngắt!
Tháng bảy mơ hồ
em nhặt từng giọt thở
Hương say nồng ly bạc xỉu sóng sánh nâu
Cơn gió lay lay cành lan tím úa màu
Mặt trời cười em đã quên thời nhặt nắng
Tháng bảy bâng khuâng
xòe tay ra vẫn trắng
Em xếp lại chiếc hộp cũ góc nhà
Yêu, thương, mong, nhớ... những lời thiết tha
Không dám mở...
không dám đọc...
sợ nhạt nhòa nước mắt
Tháng bảy nhớ nhung
tháng bảy rất thật
Ngày hai bốn giờ nhớ cả lúc ngủ mơ
Trống vắng chen chúc trơn trợt chùm bơ vơ
Êm trôi tuột vào những ngày quá vãng
Tháng bảy ngày xưa...
Như đã lãng quên
Về tháng bảy, nỗi nhớ chẳng vẹn nguyên – em biết đấy
Nhưng ký ức vẩn miên man, chẳng thể nào bắt lấy
Thiếu một điều gì – mà cứ ngỡ là em
Tháng bảy – Khi con phố lên đèn
Thoang thoảng hương sen thấy luyến thương mùa hạ
Cơn ngâu tầm tả
Ngưu Lang – Chúc Nữ
Có giống chúng mình hay cãi vả nhau không?
Tháng bảy – lai nhớ ngày bão dông
Mùi hương ‘Sư quân tử’ vẩn thơm nồng từ ban công trước ngõ
bồ công anh vẩn nằm ngoan đợi chờ từng đợt gió
Thấy thiếu một điều gì – hình như đó là em
Tháng bảy – Ly caffe nơi phố cũ thân quen
Cơn mưa ngang qua, ướt nhèm cả một miền trời nhớ
Vần thơ tặng cho em, những ngày đầu gặp gỡ
Thấy thiếu một điều gì – mà cứ ngỡ là em.
MƯA TÌNH THÁNG BẢY!
Thơ: Hoàng HoàngTháng bảy về, thánh thót giọt mưa ngâu
Ru kỉ niệm bời sâu vào nỗi nhớ
Thương cố quận miền xa đầy trăn trở
Quá nửa đời.. than thở gót phiêu bồng
Tiếng sáo diều, văng vẳng thả ven sông
Mơn mởn lúa cánh đồng êm ả gió
Hò mái đẩy chạnh lòng như muốn tỏ
Cô lái đò.. khẽ dọ lữ hành qua
Mưa vẫn rơi, thấm ướt áo vai tà
Nhẹ khắc khoải về xa xăm cuối nẻo
Trôi man mác theo dòng đời ngoặt ngoẹo
Nửa tưởng chừng.. lắt léo chặng phù dung
Gió heo may, chiều lồng lộng khôn cùng
Khua cảnh vật mông lung tìm khoảng trống
Những bức bối tan dần năm tháng vọng
Khoác áo tình.. vá hỏng đẹp mùa thu
Thay vào đây, quả ngọt lịm như bù
Người xuôi ngược chu du miền đất hứa
Quên bẵng lúc thăng trầm hơn thế nữa
Cảm hân hoan... điểm tựa mộng an lành.
Mưa buồn tháng 7. |
THÁNG BẨY
Thơ: Trang Ngọc
Người ta nói...
Tháng bẩy của sự cách xa chết chóc và những hồn ma lởn vởn
Những linh hồn chưa được siêu thoát đớn đau trong ngục tù tình ái
Tháng bẩy của những tai ương và những điều vụng dại
Em nghi ngờ....vì tháng bẩy có anh!
Giữa sự sống và cái chết niềm tin vào cuộc sống mong manh
Em như chim gãy cánh quên đời trốn vào đêm lầm lụi
Mất niềm tin mất thăng bằng mặc đời tới đâu thì tới
Anh nhẹ nhàng mang ấm áp yêu thương và dìu em đứng dậy.
Là tháng bẩy...
Bước ngoặt cuộc đời cộng thêm những điều run rẩy
Em lập cập ngã mình vào nước mắt của đêm
Từng tiếng nấc nỗi đau mềm thấm vào từng mạch huyết
Em mệt rồi... muốn ngủ yên vĩnh viễn.
Tháng bẩy của người điên...
Tháng bẩy của cặp vợ chồng bất bình thường đến lạ
Tự lòng mình đã coi nhau là tất cả
Đêm mộng nhân tình hoá hạnh phúc thần tiên.
THÁNG BẢY
Thơ: Đức Triển
Tháng bảy đến, mùa thu đang hò hẹn,
Tháng mênh mang mùa lá rụng sau hè.
Nắng trải vàng mơ lên những cành me,
Con nước lớn sau cơn mưa bất chợt.
Mưa tầm tã những trận mưa không ngớt,
Người làm vườn thường lên rãy sau mưa.
Thu trái cây là tháng bảy đúng mùa,
Con cuốc cuốc tàn hơi trong vòm lá.
Tháng bảy yêu thương còn vương nắng hạ,
Cho học trò hối hả bước vào thi.
Những buổi chia tay bạn nhỏ thầm thì,
Trường ngói đỏ đu đưa cành phượng vỹ.
Sang tháng bảy, Chào thày cô yêu quý!
Đã cho em thành đạt có hôm nay.
Cho hành trang em bước tiếp sau này,
Nghĩa tình ấy...
Em ghi lòng tạc dạ...
thơ tháng 7 tình em. |
THÁNG BẢY … TÌNH EM...
Thơ: Phú Sĩ
Tháng Bảy thả hồn theo chiếc lá thu phai
Theo dấu chân ai trên nẻo đường xa ngái
Một cõi mênh mông biết về đâu tìm lại
Để chốn dặm dài có kẻ trải lòng say
Tháng Bảy vô tình sầu lặng bước chân ai
Phố nhỏ thân yêu chiều nay mưa vội vã
Thương dáng ai xa ướt đôi lòng chan chứa
Ngâu ướp cuộc đời lạnh lẽo ánh trăng thưa
Tháng Bảy ta về tìm lại nắng ban trưa
Chiếc lá thu rơi những mùa mưa ở lại
Em chở theo mây nỗi nhớ còn hoang dại
Một thuở ngọt ngào tình ái đã trao nhau
Tháng Bảy đợi chờ muộn màng khúc xuyến xao
Em đến bên ta nụ hoa đời rộn rã
Hoa nắng trong mưa dáng ai về thong thả
Đếm lá thu về hòa quyện khúc tình ca.
QUA MIỀN HẠ NHỚ....
Thơ: Nguyên Phong
Tháng bảy rồi lất phất hạt mưa bay..
Từng hạt nắng trãi dài trên lối bước
Ngỡ bên nhau như tình ta thủơ trước
Nhưng nồng say bỗng chốc hóa bụi mờ...
Tháng bảy về hoang hoải lòng bơ vơ
Từng chiết lá bơ phờ rơi rệu rã..
Bước qua nhanh trên con đường vội vã
Để vô tình lả tả...giọt mưa sa..!
Chiều phố vắng nâng gót bước ai qua?
Ngỡ em về tình mặn mà thêm tuổi...
Chợt tỉnh ra chỉ còn ta đắm đuối!
Bước phong trần vẫn đeo đuổi điều chi...
Bởi tình ta...
Cũng chẳng là điều gì...
Nên mộng ảo...
đi qua miền hạ nhớ...!
CHỜ LẮM MÙA THU
Thơ: Lê Dũng
Hạ vơi nóng vẫn Sao gầy nhỏ bé
Tháng Bảy dài em san sẻ cùng đêm
Gió càn khô day bứt lá thêm thèm
Gom khát đợi chất đầy nơi lòng nhớ
Lá rụng khô nằm phơi chờ trước ngõ
Xao xác lùa gọi thủa nắm tay đan
Thêm một đêm một đêm nữa dần tàn
Đem khát vọng chờ anh ngày mai tới
Dẫu là lâu anh ơi em vẫn đợi
Hạ phai tàn Thu vời vợi về thôi
Vẫn còn đây hơi thở nhắc bồi hồi
Vọng nhung nhớ nhỏ rơi hoà đêm thiếu
Em chờ anh dẫu Thu về nắng yếu.
tháng 7 cô đơn. |
THÁNG BẢY ....MEN SAY... !
Thơ: Dung Kim
Tháng bảy về khao khát những ước mong
Cho nắng trải ấm nồng con thuyền đến
Ngàn sóng vỗ rì rầm nơi đã hẹn
Chút ân tình dâng vẹn gửi tặng nhau
Tháng bảy về hương lúa đợi mùa sau
Toả bát ngát nương dâu diều gọi nhỏ
Tiếng sáo vọng ngân vang tràn theo gió
Nâng ánh cười một thuở tím hoàng hôn
Tháng bảy về quên hết những phân vân
Hai tim đỏ nối vần khi gặp lại
Ôn kỷ niệm thời gian còn đọng mãi
Nụ hôn đầu ngây dại mối tình si
Tháng bảy về ta nguyện sẽ khắc ghi
Gửi tất cả những gì yêu thương nhất
Thoả khao khát trao hương đời rất thật
Gói nồng nàn ngây ngất mộng cùng say.
NGÂU ....CHỜ
Thơ: Dung Kim
Tháng bảy về ai đứng đợi mưa ngâu
Cho ướt đẫm từng câu thề năm trước
Ta vẫn muốn mong ngày nao có được
Ánh trăng vàng mơ ước buổi trời mưa
Tháng bảy về anh biết đặng hay chưa
Hong làn tóc khi xưa tràn hương bưởi
Bay nhè nhẹ từng làm tim bối rối
Mỗi chiều về anh đợi đón em sang
Tháng bảy về em chợt thấy Ngưu Lang
Chờ Chức Nữ mong nàng tiên sẽ đến
Rơi nước mắt mỗi lần khi hò hẹn
Mãi trọn đời chẳng vẹn nghĩa phu thê
Tháng bảy nay mong ước ngược trở về
Đôi câu hát lời thề xưa đẹp mãi
Trời bừng sáng cầu vồng kia nối dải
Góp nồng nàn xin trải nắng chờ nhau.
TÌNH KHÚC THÁNG BẢY..
Thơ: Tùng NguyễnTháng bảy về ta gợn nhớ mùa thương
Mưa rả rích lấn con đường xưa cũ
Giọt ngâu rơi khóc cuộc tình đang ngủ
Chuyện Chàng Ngưu mọi thứ chẳng đành quên..
Tháng bảy về hoang vắng góc phố đêm
Cơn gió thoảng bên thềm ru thầm lặng
Chẳng còn nữa cánh phượng hồng đỏ thắm
Gốc bằng lăng ... rụng tím cánh hoa buồn..
Tháng bảy về rả rích những mưa tuôn
Chiều nhạt nắng con chuồn chuồn..cao thấp
Nơi xa tít.. cầu vồng vương sắc đậm
Nỗi niềm riêng lẫm thẫm khúc tơ lòng..
Tháng bảy về ai còn nhớ còn mong
Mùa ngâu đến cho má hồng phai nhẹ
Cầu vồng đẹp cũng bởi cơn mưa ghé
Mây tan rồi.. sắc ấy sẽ về đâu....?!!
tháng 7 Tây Nguyên. |
TÂY NGUYÊN THÁNG BẢY VỀ
Thơ: Hoàng Thi
Tháng Bảy về bầu trời xanh trong vắt
Nắng chang chang nay đã nhạt dần rồi
Giọt sương lành mát dịu quá đi thôi
Ai lang thang bên đồi hoang lặng lẽ
Em vội vàng gói nụ cười thỏ thẻ
Gởi về anh khe khẽ những mong chờ
Dạ bần thần em viết vội vần thơ
Để mây mưa không về giăng phố núi
Thôn sơn vắng em một mình lầm lũi
Hỏi rằng anh nơi đó có tủi hờn
Phố buổi chiều man mát cả đồi nương
Niềm yêu thương vẫn mộng đầy ấp ủ !
THÁNG BẢY!
Thơ: Tigon Tím
Em về đâu?
Tháng bảy mưa rơi
Ngỡ ngàng giọt vỡ trong tôi vội vàng
Đong đưa
Đáy mắt mơ màng
Rơi rơi để rớt bàng hoàng cơn mơ
Ngẩn lòng tiếc một chiều mưa
Em về cuối phố
Cho vừa chiều rơi
Nắng còn giọt nhớ chơi vơi
Trách chi mưa lỡ buông rơi tiếng lòng
Chông chênh hai khoảng nhớ mong
Rơi vào một khoảng hư không bồi hồi
Giọt rơi...
Xuống đất lả lơi
Giọt rơi...
Lả lướt chơi vơi giữa trời
Em về ngơ ngẩn lòng tôi
Thướt tha trong gió thoảng mùi tóc mây
Hanh hao giọt nhớ đong đầy
Chia đôi một cánh thư đầy nhớ mong
Em còn có nhớ hay không?
Ngày xưa...
Tháng bảy cùng hong gió trời
Bây giờ
Em đã đi rồi
Để tôi nỗi nhớ bồi hồi ngẩn ngơ
Tháng bảy về cho gió bơ vơ
Lòng tôi ướp một giấc mơ xa vời...
GIẤC MƠ TÌNH XA
Thơ: Minh Minh
Người thương à ... Em đang ở nơi đâu
Tháng bảy rồi giọt mưa ngâu vội vã
Anh lặng bước trên con đường xa lạ
Chợt thấy hồn băng giá cả trời mơ
Lòng chạnh buồn Anh lại viết tình thơ
Thả phiêu du hồn mộng mơ viễn xứ
Khói thuốc cay vùi cõi lòng tư lự
Chả hiểu sao lại tự giác mỉm cười
Chân trời xa khoảng không thật xa vời
Em có nhớ bao lời ta thề hẹn
Chỉ mong sao ta sánh bước kề bên
Trong cơn mơ gọi tên Em về mãi
Tháng năm trôi ta mải đợi chờ ai
Lối cũ xưa còn ta thôi lặng lẽ
Phải chăng tình chỉ đẹp như mộng vẻ
Xa cách rồi mình lẻ bóng xót xa
Người ở đâu .. có chăng nhớ đến ta
Có ngóng đợi bên thềm hoa lối nhỏ
Kỷ niệm tình đã có lúc như mơ
Chải lỗi lòng vào phương trời xa thẳm
Tự khẽ cười xa ngàn dặm quan san
Phải làm sao giấc mộng tàn chua xót
Người lỡ trao bao lời thương dịu ngọt
Xa thật rồi ... chỉ ta chót ... đa mang ... !!!
tình thơ tháng 7. |
BÀI TÌNH THƠ THÁNG BẢY
Thơ: Cua Đồng
Anh viết thơ này gửi đến em ngoan
Có cái nắng ấm hòa chan tháng bảy
Thu đã về chưa mà tâm hồn lạ vậy
Miên mang đốt lòng nóng chảy từ tâm
Cô bé à ! em còn nhớ cái đêm
Ai đã ghé qua từ dòng tin nhắn
Để cho một người trở nên ngớ ngẩn
Lục phố tìm theo chỉ dẫn trái tim
Đã bao lâu rồi mình có yêu thêm
Trôi thật nhanh cho nõi niềm bỏng rát
Hạ bước sang để thu về trầm mạc
Khắc ghi thêm mình khao khát về nhau..
Gió miệt đồng gió vẫn vậy lao xao
Nắng vẫn thế nắng hanh hao em ạ
Chỉ bên anh trái tim hồng khác lạ
Khi cô gái phố về trao cả tình yêu
Mẹ khen rằng con bé giỏi bao nhiêu
Tỏ tình đi còn nghĩ điều gì thể
Anh chỉ rằng mẹ ơi đâu có dễ
Sợ em ngại về đồng thôi kệ tùy duyên...
THÁNG BẢY VỀ...
Thơ: Hà Đức Sinh
Tháng bảy về .... Sao buồn thế em ơi
Nuóc mắt Ngâu làm trời thêm buồn bã
Em đừng khóc cho giọt sầu lã chã
Giấu nỗi buồn sâu trong dạ chờ anh
Tháng bảy về ... Mưa trút xuống mái tranh
Mà thương nhớ trong tim anh vời vợi
Anh nhẩm đếm từng giọt yêu giọt đợi
Man mác buồn dệt sợi nhớ sợi mong
Hỏi nơi xa em có thấu tình không
Bao khao khát mặn nồng tim muốn vỡ
Anh ao ước được ôm em cho đỡ nhớ
Bờ môi mềm anh cất ở trong tim
Tháng bảy về ... Anh khắc khoải kiếm tìm
Bóng hình em nổi chìm trong nhịp thở
Con tim nó cồn cào thêm nỗi nhớ
Tình chúng mình Bao trắc trở đớn đau
Tháng bảy về anh chẳng muốn đi đâu
Anh vẫn đợi quạ xây cầu Ô Thước
Anh vẫn nguyện ngày không xa vẹn ước
Ngâu hết buồn vì ta được bên nhau.
NHƯ CƠN MƯA NHỎ
Thơ: Chiều Thu
Chờ tháng bảy mưa len về phố nhỏ
Khua bình an một thoáng chốc rộn ràng
Hạt mừng ùa cọng nhớ lủi hòa tan
Vào lòng đất cất chuyện mình một thuở
Đợi tháng bảy khơi niềm nhung nỗi nhớ
Vơi rồi đầy sóng mắt dạt từng đêm
Kiếm bóng người tìm ảo ảnh dịu êm
Hằng dựng ước trên bãi đêm triều cạn
Giữa tháng bảy điểm phân tranh tối sáng
Chạm được nhau bằng cái với vô hồn
Cũng tắt liền như khắc cuối hoàng hôn
Vào tĩnh mịch của bốn mùa trầm mặc
Đời tháng bảy khoác áo tình trong vắt
Mắt biếng cười nay chứa cả trời vui
Nắng phong phanh đánh thức giấc ngủ vùi
Xưa hằng đợi... giữa đời cơn mưa nhỏ...
Cám ơn bạn đã xem qua loạt thơ tháng 7 chọn lọc từ A4Y.ORG, xin chúc bạn có một tháng 7 vui khỏe, hạnh phúc bên những người thân yêu..
Mây thả nước sà vào lòng đất Mẹ
Thành phố gội đầu - mướt mát những hàng cây
Chiếc dù hồng gốc phố nhè nhẹ xoay
Cùng em đứng chờ người thường trễ hẹn
Tóc tháng bảy khi nao luôn tay vén
Bất chợt nhìn ngượng ấm cả trời mưa
Chẳng hẹn hò sao gặp mãi giữa trưa
Trao trọn cả nụ cười - sáng trưng đường phố
Khoảng lặng thinh chừa ồn ào một chỗ
Xích xích lần anh hỏi chuyện bâng quơ
Giận mà thương ngày ấy có chàng khờ
Để tà áo chơ vơ chiều mong đợi
Đêm tháng bảy hái sao treo xa vợi
Kết tình thơ gửi nhung nhớ ngàn trang
Triệu tờ sau đẫm ngang trái bẽ bàng
Để lòng phố - đầu tháng bảy - dầm dề nước mắt...
- TẶNG TÂM TÌNH THÁNG BẢY NGÀY XA XƯA.
Chiều Thu chúc cô, chú, anh, chị, em cùng các bạn cả ngày an lành và may mắn trong cuộc sống .