[ HAY ] 99+ bài thơ nhớ về Xứ Huế với nhiều nỗi niềm & tâm trạng

→ Bài Viết Đang Xem..
2018-08-24
Đây là bài viết tổng hợp những bài thơ viết về xứ Huế, nỗi nhớ Huế với nhiều nỗi niềm và tâm trạng. Thơ của những người yêu vẻ đẹp của Huế; nỗi nhớ của những người xa Huế; cùng lời tỏ tình với các nàng Thơ xứ Huế từ bạn bè thi hữu của chúng tôi.

  1. Huế Quê Tôi - Thơ: Nguyễn Nhân
  2. Huế Thơ - Thơ: Châu Uyển Nhi
  3. Xứ Huế Quê Mình - Thơ: Duyên Medlin
  4. Muốn Về Thăm Huế - Thơ: Hồ Tịnh Văn
  5. Huế Tím Niềm Mong - Thơ: Bùi Minh Trí
  6. Thêm Một Lần Về Với Huế Thương - Thơ: Nguyễn Quang Tuyến
  7. Hồi Tưởng - Thơ: Lý Mại
  8. Huế Thương Ơi - Thơ: Bằng Lăng Tím
  9. Chia Tay Anh - Thơ: Lê Hoàng
  10. Vài Nét Về Huế Mộng Mơ - Thơ: Lương Mận
  11. Tâm Tình Gửi Huế - Thơ: Lê Hoàng
  12. Xứ Huế Mộng Mơ - Thơ: Sông Quê
  13. Huế Đợi Mong - Thơ: Phương Châu
  14. Em Còn Nhớ Huế Không - Thơ: Giang Hồng
  15. Nhớ Huế - Thơ: Châu Uyển Nhi
  16. Huế Xưa - Thơ: Trương Quang Thọ
  17. Với Huế - Thơ: Toại Duy
  18. Còn Đó Một Ngày Mưa - Thơ: Nguyễn Diệu Liên
  19. Huế Yêu - Thơ: Nguyễn Ngọc Thùy Lam
  20. Về Huế Đi Anh - Thơ: Linh Hương Vũ
  21. Gửi Huế Thương - Thơ: Đào Văn Cứu
  22. Xa Huế - Thơ: Lê Hoàng
  23. đang cập nhật..

Thơ nhớ về Xứ Huế
thơ nhớ về Xứ Huế.

Thơ Nhớ Về Xứ Huế #01
HUẾ QUÊ TÔI
Thơ: Nguyễn Nhân

Ai về đất Huế mộng mơ
Tràng Tiền nối nhịp hai bờ sông Hương
Cố đô cảnh sắc vô thường
Núi cao vời vợi mây dường lửng lơ.

Chùa thiên Tháp dựng sương mờ
Câu hò mái đẩy nên thơ trữ tình
Phố phường thay đổi đẹp xinh
Trông xa ngọn núi Ngự Bình như tranh.

Vườn cây trái ngọt mát lành
Huế xưa được gọi là thành Hội An
Cảnh Dương sóng vỗ nước tràn
Biển xanh chứa đựng vô vàn cá tươi .

Nhân sinh no ấm vui cười
Mong sau Huế mãi gấp mười hôm nay
Nông dân có đất đi cày
Không còn những lúc đoạ đày thuở xưa .


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #02
HUẾ THƠ
Thơ: Châu Uyển Nhi

Từ bao giờ, nghe giọng Huế mà thương
Thương điệu lý vấn vương câu chờ đợi
Thương dòng Hương mái chèo khua vời vợi
Và một người giữa Huế mộng là anh..!!

Câu dạ thưa còn rất đỗi chòng chành
Như sương khói mong manh nơi xứ Huế
Em chưa đến, chỉ nghe lời anh kể
Mà thương nhiều muôn vẻ đất thần kinh.

Bến Vân Lâu con sóng vẫn chung tình
Kìa núi Ngự một dáng hình trầm mặc
Qua hồ Tịnh hương sen còn giăng mắc
Nhã nhạc cung đình dìu dặt khúc mê say

Tượng đá buồn trăm năm vẫn còn đây
Sân chầu đợi gót hài mỹ nữ
Huế nắng mưa rêu phong hoài ấp ủ
Trọn ân tình đợi giấc ngủ bình yên

Dấu yêu à! Chiều nhớ nhớ,quên quên
Rồi bất chợt gọi tên người...Xứ Huế.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #03

XỨ HUẾ QUÊ MÌNH

Thơ: Duyên Medlin

Anh ơi xứ Huế quê mình
Nón bài thơ đó, nặng tình của em.
Thân thương che mái tóc mềm
Nón kia em đội nghiêng nghiêng gió đùa.

Cho dù nắng đổ hay mưa
Nón em vẫn giấu sớm trưa nụ cười.
Duyên O gái Huế ai ơi
Đằng sau chiếc nón một thời để yêu!

Lặng im không biết tỏ nhiều
Mà sâu thăm thẳm như chiều mùa Đông.
Thương ai thương mãi, thương thầm
Cho dù xa cách bao năm vẫn chờ.

Nếu lòng đã nối sợi tơ
Thì luôn mong ngóng thẫn thờ đợi anh.
Chuyện xưa có lỡ không thành
Giữ hình bóng tuổi ngày xanh một đời.

Ai yêu nón Huế quê tôi
Thì xin yêu cả dáng người mộng mơ.
Yêu luôn tiếng "Dạ, chừ, mô..."
Của O gái Huế đơn sơ, ấm lòng.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #04
MUỐN VỀ THĂM HUẾ
Thơ: Hồ Tịnh Văn

Đã lâu rồi không về thăm xứ Huế
Mà sao lòng như mắc nợ tình xa
Đường quanh co qua những gốc thông già
Đến chợ Đông Ba rồi qua Thành Nội

Đường về Huế chậm chân thôi, đừng vội
Nước sông Hương loang loáng, áng mây bồng
Cầu Tràng Tiền bao nhịp vẫn chờ mong
Tà áo mỏng bay trong chiều lộng gió

Giấu ánh mắt một thời, ta bỏ ngỏ
Nhớ dáng người vồi vội cuối sân ga
Dịu dàng thôi em - Huế của người ta
Có phải Huế của mình mô mà nhớ!

Ừ! Rứa mà bao năm rồi cứ nhớ
Huế dễ thương, Huế mộng, Huế chung tình
Anh sẽ về tìm lại thuở lung linh
Cho Huế được sống trong lời yêu ấy!

Đêm sông Hương tiếng Hò khoan mái đẩy
Day dứt buồn nhớ Huế những ngày xa
Nét trầm mặc trong lòng thành phố cổ
Nhớ Huế chao ôi, nhớ áo tím chi là...


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #05

HUẾ TÍM NIỀM MONG

Thơ: Bùi Minh Trí

Xa rồi lòng cứ ngẩn ngơ
Nặng lòng với Huế hồn thơ dạt dào
Sao mờ sương phủ Nam Giao
Mây giăng đỉnh Ngự lối vào Thiên Thai

Điệu hò sâu lắng nhớ ai
Lá khô xào xạc tóc mai gối chồng
Hương Giang vẫn mướt xanh dòng
Hồi chuông Thiên Mụ thả sông tiếng buồn

Ảo huyền xứ Huế mưa tuôn
Bóng soi lăng tầm mưa nguồn giăng giăng
Người xa có hiểu cùng chăng
Nỗi lòng áo tím vẫn hằng vấn vương

Dù đi trăm lối ngàn phương
Mong người nhớ nẻo Ngự Hương tìm về
Người đi thăm thẳm tình quê
Thủy chung Huế giữ lời thề năm xưa.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #06
THÊM MỘT LẦN VỀ VỚI HUẾ THƯƠNG
Thơ: Nguyễn Quang Tuyến

Thêm một lần tôi được về với Huế
Rất mộng mơ và để lại yêu thương
Chiều mưa trên phố Huế nỗi vấn vương
Và hòa quyện cùng quê hương yêu dấu

Bên dòng Hương có con thuyền neo đậu
Một nàng thơ tim tím dấu nụ cười
Rất thân thương như e thẹn gọi mời
Cầu Trường Tiền người ơi em chờ đợi

Anh đứng đây giữa cổng vào Đại Nội
Lòng bâng khuâng bên Núi Ngự ngẩn ngơ
Tới Vân Lâu hạ như vẫn đang chờ
Thật mộng mơ đưa ta về với Huế

Em nghiêng nghiêng nón bài thơ e lệ
Hàng cây xanh như đang kể chuyện tình
Thêm một lần cùng Xứ Huế bình minh
Đã để lại bên mình bao nỗi nhớ ...!


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #07
HỒI TƯỞNG
Thơ: Lý Mại

Một mình ngồi giữa đêm sương tê lạnh
Nghe tim mình hiu quạnh lạc hồn thơ
Mưa thu giăng hoài vọng nổi mong chờ
Niềm ký ức lơ mơ về kỷ niệm

Huế xa rồi răng mà thương mà luyến
Rứa bữa ni xao xuyến chuyện chi hè
Lòng bồi hồi nhớ lại chuyến đò quê
Dọc sông hương thuyền về qua cửa biển

Quê hương tôi biển với sông hòa quyện
Phá tam giang lưu luyến đợi người thương
Chuyện vui buồn pha lẩn huế mờ sương
Ánh trăng thu sân trường thời tuổi dại

Xa huế rồi răng mà thương nhớ mãi
Nghe chuông chùa vọng lại lúc canh khuya
Huế thu mưa huế đẹp mãi tình thơ
Chỉ có rứa mới mơ về quê mẹ

Giữa đêm khuya không gian trùm lặng lẻ
Tiếng còi tàu réo gọi xé màn đêm
Có chi mô mà nhắc nhở cảm phiền
Tôi vẩn nhớ tổ tiên nơi chốn củ

Ở trong ni răng mà quên huế nhỉ
Dòng hương giang yêu quý mãi đợi chờ
Thương ngoài nớ trắng lụa nón bài thơ
Nghiêng suối tóc dạ thưa lời ngọt lịm

Cầu trường tiền thướt tha tà áo tím
Ngã bóng chiều ai đến bến văn lâu
Tiếng hò khoan của mẹ dáng ai câu
Trên bến vắng ai sầu vương ai thảm

Thuyền trên sông đáp câu hò ảm đạm
Rằng ai thương ai cảm mến ai trông
Thuyền ai đi xuôi mát mái giữa dòng
Câu hò huế bay cùng chim núi ngự

Hồi tưởng lại bao năm rồi xa xứ
Hạt mưa rơi gợi nhớ suốt đêm trường
Gà gáy chuyển sang canh dạ vấn vương
Đêm thao thức sầu thương người viển xứ.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #08
HUẾ THƯƠNG ƠI !!!
Thơ: Bằng Lăng Tím

Em về xứ Huế quê anh
Sông Hương như một bức tranh tuyệt vời
Con đường trải lá vàng rơi
Qua trường Quốc Học nhớ thời xuân qua

Ngọ Môn trong nắng hiền hòa
Mùa sen nở rộ hương hoa ngọt ngào
Trường Tiền nối nhịp xuyến xao
Vẳng chuông Linh Mụ vọng vào ngân nga

Nón nghiêng dạo bước chiều tà
Áo em sắc tím thướt tha trang đài
Điệu hò nhịp phách Nam Ai
Đi xa mấy Hạ nhớ hoài trong tim.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #09
CHIA TAY ANH
Thơ: Lê Hoàng

Chiều xứ Huế trời buồn lặng lẽ
Dòng Hương Giang lướt nhẹ mái chèo
Câu hò ai đó trong veo
Nghe man mác dạ cuộn theo mây ngàn

Huế chiều tím chứa chan tâm sự
Anh đi rồi thôn nữ ngẩn ngơ
Bên tê khắc khoải mong chờ
Lưu trong lòng nhớ bài thơ trữ tình

Huế bịn rịn , tiễn anh quay bước
Hoa Phượng buồn mi ướt lệ chan
Trời mưa chi rứa mắt nàng
Long lanh chẳng muốn vội vàng cách chia

Lời giã biệt ..mặn mà thương nhớ
Biết răng chừ người ở được lâu
Cùng em dạo bước qua cầu
Ngắm đò qua lại Vân Lâu bến chờ.

Rồi ta sẽ.. làm thơ tình ái !
Gửi tặng nhau mãi mãi không phai
Nỗi niềm mắt Huế lăn dài
Tràng Tiền mấy nhịp nhớ ai trọn đời.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #10
VÀI NÉT VỀ HUẾ MỘNG MƠ!
Thơ: Lương Mận

Lại một lần bên phố Huế mộng mơ
Nét kiêu sa khắc dáng rêu phong cổ
Thả bộ bước trên con đường nho nhỏ
Nắng nung trời ơ xứ Huế đây ư?
***
Cầu Tràng Tiền tà áo tím thướt tha
Nghiêng vành nón dáng ai thơ thẩn bước
Thành quách xưa rêu phong nhuốm mưa rắc
Điệu nam bằng réo rắt khúc tình ca.
***
Thuyền rồng lung linh du khách vịn tay chờ
Ngọt lịm câu ca xứ Huế xao lòng quá
Nhịp kim tiền phách lạch đàn ai đó
Kéo em vào vòng nhung nhớ Huế thương!
***
Chợ Đông Ba nhộn nhịp khách qua đường
Cầu Vĩ Dạ thẫn thờ chân nhẹ bước
Nhớ nôn nao câu thơ nào thuở trước
Mặc Tử buồn rút ruột tằm nhả tơ.
***
Tựa mạn thuyền cứ lặng ngắm mưa thưa
Rắc thấm lạnh một bến tình neo đậu
Đèn hoa đăng lung linh trên dòng náu
Tiếng ai cười da diết lắm Huế Thương!


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #11
TÂM TÌNH GỬI HUẾ
Thơ: Lê Hoàng

Chiều nắng Hạ ! Tôi về thăm Huế
Phượng rực hoa như thể đón chào
Kinh Thành thật đẹp làm sao
Vân Lâu bến đợi thấy nao nao lòng

Chiều xứ Huế ước mong thật khẽ
Được cùng anh.. lặng lẽ xuống thuyền
Đôi dòng tâm sự hàn huyên
Kể về thành cổ hùng thiêng thuở nào

Huế chiều tím xuyến xao chi lạ
Cô áo dài nón lá ngây thơ
Trông ai quạnh quẽ bến chờ
Thấy buồn cảnh Huế mộng mơ trữ tình.

Nắng kéo vội lung linh mặt nước
Những chuyến đò xuôi ngược dòng Hương
Huế thơ tô điểm má hường
Khát khao muôn dặm người thương bên mình.

Trời vào tối nhớ anh vô hạn
Huế rưng buồn cho bạn hay chăng ?
Làm mưa chi rứa... mắt nàng !
Lệ rơi nhung nhớ ướt đường tôi qua

Xin được gửi thiết tha đến Huế
Hẹn một ngày sẽ ghé lại thăm
Đêm nay thổn thức như dằm
Nhói lòng cách biệt xa xăm nẻo đường.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #12

XỨ HUẾ MỘNG MƠ

Thơ: Sông Quê

Trở lại Huế buổi chiều ni nắng nhạt
Ve dạo đàn ngồi hát khúc tình ca
Nước sông Hương in bóng núi hiền hòa
Câu hò vọng ngân nga bờ bên lở

Xa mấy Hạ Huế trong tôi luôn nhớ
Những con đường hoa nở sắc hồng tươi
Nón nghiêng che em chúm chím môi cười
Tà áo tím rạng ngời đôi mắt biếc

Chiều thành nội nhớ mong ai da diết
Đã mấy mùa cách biệt chẳng bên nhau
Quốc Học xưa anh ngỏ mối duyên đầu
Tình giữ vẹn trước sau luôn chung thủy

Bài thơ ấy bao năm rồi cắt kỹ
Nỗi mong chờ cũng chỉ có mình thôi
Bến Vân Lâu xưa hai đứa thường ngồi
Em lặng lẽ ngắm đò trôi bến Hạ

Nhớ cơm hến quán ven đường Đập Đá
Giữa dòng người xa lạ chẳng ai quen
Góc công viên vàng võ cả ánh đèn
Em lẻ bước lối quen tìm kỷ niệm.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #13
HUẾ ĐỢI MONG
Thơ: Phương Châu

Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Sông Hương Núi Ngự có chờ bóng ai
Vân Lâu bến đợi tình say
Chùa Thiên Mụ đổ chuông dài ngân vang

Cố Đô hoa lệ đài trang
Một thời vua đã hiên ngang oai hùng
Ai về xứ Huế tương phùng
Gặp nhau ta lại thẹn thùng trao duyên

Buâng khuâng bóng dáng thuyền quyên
Áo dài tha thướt nón nghiêng che đầu
Nhớ ai Vĩ Dạ u sầu
Chờ mong năm tháng nặng sâu ân tình...!!!


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #14
EM CÒN NHỚ HUẾ KHÔNG ?
Thơ: Giang Hồng

Thời gian bỏ ngỏ một cung trầm
Bụi bám lề trang sách,
Ta và Huế với bức tranh tĩnh vật
Em vẽ dang dở nét cọ buồn.

Ngày phủ tím lên hoàng hôn
Đền đài cung tẩm ẩn khuất màu sương khói,
Nét vàng son ánh những vệt tiếc nuối
Hoàng thành uốn quanh co muôn nếp thăng trầm.

Sợi mưa Huế da diết bâng khuâng
Mưa qua Phủ Cam mưa về Vỹ Dạ,
Đọt trầu xưa trổ xanh màu lá
Quấn qua ánh trăng bạc đêm Hàn Mạc Tử đọc thơ.

Bao năm rồi bữa cơm hến Mạ chờ
Ta đợi em chén chè sen chợ Đông Ba đã lạnh,
Mờ nhạt màu áo trắng cổng trường Đồng Khánh
Sao em chưa về ?
em còn nhớ Huế không ?


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #15
NHỚ HUẾ
Thơ: Châu Uyển Nhi

Ai ra xứ Huế chiều nay
Cho em gửi nỗi thương vay bóng hình
Dịu dàng Huế lúc bình minh
Thông reo trên núi Ngự Bình hôm nao

Hương Giang sóng nước lao xao
Nam ai còn mãi nghẹn ngào trong ta
Huế còn vọng tiếng ngân nga
Đền đài lăng tẩm thướt tha tóc thề

Bên thềm còn đọng cơn mê
Rêu phong phủ cả lối về ngày xưa
Ai về nhắn Huế chiều mưa
Bên ni nghiêng cả song thưa nhớ người.

Huế ơi tím cả khoảng trời
Trong tim vời vợi ngàn lời yêu thương.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #16
HUẾ XƯA
Thơ: Trương Quang Thọ

Em về xứ Huế cũ mà trông
Thiếu nữ đan tay má ửng hồng
Ghé bến Vân Lâu đường vạn lý
Nhìn vườn Thượng Uyển lúc hừng đông
Tai nghe khoan nhặt đơm mùa hạ
Dạ xót buồn vương tiễn biệt đông
Một chuyến du thuyền xuôi Vỹ Dạ
Bừng lên nỗi nhớ rộn tơ lòng.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #17
VỚI HUẾ
Thơ: Toại Duy

Anh trở về với Huế mộng Huế mơ
Yêu thương Huế ngọt giọng hò mái đẩy
Sông Hương ơi ! sao đò về bên ấy ?
Để nón nghiêng nghiêng chao nắng Tràng Tiền

Gặp lại em áo tím má hồng duyên
Trước thành nội bao đời em vẫn trẻ
Một tiếng "dạ '' ngọt ngào em thỏ thẻ
Để anh say nghiêng ngả cả đền đài

Lăng tẩm xưa dưới ấy có hồn ai ?
Mà trầm mặc những nỗi niềm nhân thế
Bao triều đại đã đi qua dâu bể
Cả ngai vàng sụp đổ bụi thời gian

Chỉ còn đây gió núi với mây ngàn
Con đò dọc trôi dòng về bến Ngự
Cả giọng ca buồn của người xa xứ
Lý chiều chiều da diết tới ngàn sau...


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #18
CÒN ĐÓ MỘT NGÀY MƯA
Thơ: Nguyễn Diệu Liên

Mưa Sài Gòn, tôi thương về xứ Huế
Cố hương ơi! Sao tôi mãi chưa về?
Nhớ cơn mưa nào rét đến tái tê
Cầu mười hai nhịp lê thê như vô tận!

Tôi đạp xe qua đường đời lận đận
Gió bộn bề, ngân ngấn nước mắt rơi!
Cầu ko dài sao chẳng kịp, người ơi!
Khi mùa thu vừa đánh rơi chiếc áo!

Để đông sang nhuộm lòng tôi áo não!
Mưa miệt mài trên những nhịp cầu xưa
Dòng sông Hương man mác sầu tiễn đưa
Mưa chi mãi, mưa hoài trên lối cũ!

Tình xa rồi nên phố buồn ủ rũ
Giấc mộng đầu cũng lặng ngủ trong tôi!
Nhịp Tràng Tiền còn ai đó chơi vơi
Hàng phượng vĩ Nội Thành buồn rụng lá

Tôi rời quê, làm người khách xa lạ
Nhớ cố hương, lã chã những ngày mưa!
Tôi sẽ về tìm lại chút hương xưa
Huế thương nhé! Tôi thầm thì khe khẽ!..


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #19
HUẾ YÊU
Thơ: Nguyễn Ngọc Thùy Lam

O áo tím, kẹp tóc sau nón lá
Mắt long lanh, môi nở nụ cười hiền
Trời Thành Nội mùa ni mênh mông quá !
Điệu Nam Bằng xô nỗi nhớ chao nghiêng....

Chợ An Cựu bây chừ đông vui lắm
Ai đi mô cũng quyến luyến quay về !
Đồi Vọng Cảnh, bốn mùa cây xanh thắm
Chùa Từ Đàm, cảnh sắc đẹp say mê....

Anh yêu Huế như yêu em vậy đó !
Yêu sông Hương, yêu cả núi Ngự Bình
Yêu Thiên Mụ đứng trầm tư trong gió
Yêu Trường Tiền tha thiết đợi bình minh..


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #20
VỀ HUẾ ĐI ANH
Thơ: Linh Hương Vũ

Anh đi rồi ...để mặc Huế đơn côi
Anh cứ hẹn làm răng mà không tới ?
Có chi mô ...anh đắm say tình mới
Tôn Nữ buồn và Huế khóc anh ơi !

Cầu Trường Tiền như nặng hạt mưa rơi
Huế mùa bão anh có thương, có nhớ
Có nặng lòng để trái tim tan vỡ ?
Huế bão rồi và bão ở lòng anh ...

O Tôn Nữ chẳng gay gắt như chanh
Không cay nồng như vị cay của ớt
Em yêu rồi mô phải là hời hợt
Anh về đi ... Huế vẫn mãi đợi chờ

Vỹ Dạ sầu ...áo tím cũng ngẩn ngơ
Ghé Sông Hương chảy giọt lòng se sắt
Anh đi rồi ...Huế buồn như nắng tắt
Và tim em nhung nhớ mãi không lùi

Anh đi rồi ...Đông Ba cũng chẳng vui
Tiếng mời chào nghe răng mà hờ hững
Tội tình chi ....tâm hồn em lơ lửng
Phiên chợ buồn hay ở tại lòng em ?


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #21
GỬI HUẾ THƯƠNG
Thơ: Đào Văn Cứu

Tôi gửi vần thơ đến Huế thương
Xa Huế xa em mấy dặm trường
Sông Hương năm ấy còn lưu giữ
Hình bóng người em má thắm hường.

Sen hồng thành nội tỏa ngát hương
Phố cổ rêu phong những con đường
Chiều vàng mơ khói mây Thiên Mụ
Áo tím dài bay lộng phố phường.

Cho tôi giữ lại chút vấn vương
Đôi mắt trong veo phủ Thiên Trường
Tràng Tiền tay ngọc vin cành phượng
Kinh Thành trầm mặc ẩn khói sương./.


Thơ Nhớ Về Xứ Huế #22
XA HUẾ
Thơ: Lê Hoàng

Nay lên đường tạm biệt Huế thân yêu !
Xa xóm nhỏ mỗi chiều vui bè bạn
Ôi xao xuyến bầu trời mây lơ đãng
Dòng sông quê lẳng lặng nét u buồn

Nay lên đường ...hỏi Huế có chờ mong ?
Sao lặng lẽ cho lòng thêm nhung nhớ
Mây bịn rịn lối về như nức nở
Gió dật dờ than thở nỗi niềm rơi

Hẹn trở về ... xứ Huế của tôi ơi !
Đừng hờn nhé khung trời yêu mơ mộng
Tạm biệt nhé nơi bình yên cuộc sống
Tôi sẽ về như đúng hẹn với em.

(đang cập nhật..)

Cám ơn các bạn đã xem qua những bài thơ viết về nỗi nhớ Xứ Huế trên A4Y.ORG .. Nếu các bạn muốn xem thêm những bài thơ viết về Huế thì có thể xem tại chủ đề Chùm thơ Xứ Huế hay, thơ ca ngợi cố đô Huế đẹp & cổ kính trầm tư trên blog thơ ManhMap.Com mà trước đây tôi từng tham gia tổng hợp và chọn lọc..

Nếu bạn có cảm xúc về Huế và muốn bảy tỏ, xin hãy thể hiện điều đó ở phần bình luận bên dưới bài viết nhé!..
Có 3 bình luận cho bài viết "[ HAY ] 99+ bài thơ nhớ về Xứ Huế với nhiều nỗi niềm & tâm trạng"
  1. HUẾ THƯƠNG ,,,,,,

    Ai về xứ Huế mộng mơ
    Cho tôi nhắn gởi lời thơ nặng tình
    Sông Hương ai đứng một mình
    Thủy chung áo tím lặng nhìn trời xa...!

    Ngọt ngào ai cất tiếng ca
    Tiếng chuông Thiên Mụ ngân nga sớm chiều
    Chạnh lòng lữ khách cô liêu
    Ra đi không nở ... lời yêu ngỡ ngàng

    HUẾ THƯƠNG ơi... ! Thiếp đợi chàng
    Trăm năm xin chớ phụ phàng lòng nhau !!
  2. THƯƠNG VỀ XỨ HUẾ!

    Hãy về với Huế anh ơi!
    Em xin trao cả khoảng trời mộng mơ
    Về đi! em đợi! câu chờ…
    Dòng Hương mái đẩy! câu thơ đắm dòng...

    Đọc thơ anh giữa ngày mong
    Mà sao mưa mãi trong lòng bâng khuâng?
    Lời thơ anh cứ lâng lâng
    Kết vành hoa đẹp tím vầng trăng thanh

    Mong anh duyên thắm mộng lành
    Hương xuân đẹp mãi như nhành hoa tươi
    Cho em môi thắm nụ cười
    Cho đời nồng đượm hương ngời sắc xuân…

    Dòng thơ anh mướt trang vần
    Từng câu, từng chữ trong ngần yêu thương
    Ước gì về Huế chung đường
    Anh đàn, em hát, canh trường say mê…

    Hương Giang vẫn đợi anh về
    Trường Tiền mãi nhớ câu thề em trao
    Vĩ dạ đêm ấy trăng chao
    Vân Lâu vẫn đẹp ngàn sao ánh ngời…

    Anh, em cách trở phương trời
    Mưa rơi sắc “Diễm” tả tơi bóng chiều
    Trắng trong hồn mãi cô liêu
    Phượng rơi! đỏ thắm phiêu diêu cuối đường

    Anh ơi! về lại sân trường
    Cùng nhau nhặt cánh hoa thương nổi lòng
    Đông - Tây cách biệt nữa vòng
    Mà sao em mãi trong lòng đơn côi…
    (Phuc Han Mai)
  3. THĂM HUẾ
    Thế là tôi đã được về với Huế
    Chưa gặp nhau nhưng như thể đã gần
    Từng con đường thong thả những bước chân
    Thành phố về đêm lung linh đẹp thế

    Cứ ước ao một lần về với Huế
    Lang thang phố đi bộ ngắm Tràng Tiền
    Được qua cây cầu Bạch Hổ,Dạ Viên
    Và một lần thăm quan nơi Đại Nội

    Đông Ba ơi, ngay chân cầu phố chợ
    Dưới sông Hương kìa thuyền lững lờ trôi
    Qua Từ Đàm còn đi nữa người ơi
    Dọc bờ sông lên thăm chùa Thiên Mụ

    Lăng Tự Đức kìa rêu phong đã cũ
    Hãy dừng chân đi xem hát ả đào
    Núi Ngự Bình gió gọi tiếng thông reo
    Gió bầu hẹn phố Hương trầm thơm ngát
    Lặng yên nghe chị dẫn tua khẽ hát
    Ai có nhớ về xứ Huế quê tôi

    Trần Hà ( kỷ niệm về thăm Huế)
Gửi bình luận

Sửa bài đăng
 
Di chuyển lên trên cùng

Bình luận bài viết