"Núi rừng Tây Bắc mênh mông, Rừng cây xanh thẳm từng không mây mờ. Có nàng sơn nữ ngây thơ, Mắt huyền đen nhánh đôi bờ vai thon.
Quanh năm không chút phấn son, Ấy mà môi thắm tựa son đắt tiền. Trông nàng như một nàng tiên, Làm ai xao xuyến tóc huyền bay bay.
Trên đời có một không hai, Đẹp như hoa thắm, mày ngài mũi cao. Thương cô sơn nữ má đào, Phong trần thoát tục, thanh cao dáng ngà.
Người đâu đẹp tựa tiên sa, Thoáng nhìn đã thấy ngà ngà men say. Rượu cần chưa uống đã say, Để bao quân tử, anh tài say sưa.
Lời nào tả hết cho vừa, Nét duyên sơn nữ mới vừa đôi mươi. Thương thay nét đẹp rạng ngời, Nghiên thành đổ nước đất trời chao nghiêng.
Đẹp duyên thắng cảnh sơn tuyền, Gặp cô sơn nữ đang nghiêng nón chào. Ngại ngùng biết phải làm sao, Tôi đây đáp lại lời chào bằng thơ." (Tương Tư Nàng Sơn Nữ - Hoa Lục Bình)