nhớ người dưng. |
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Hải DươngNgười dưng à sao chẳng thấy anh sang
Nhành hoa phượng đã úa vàng rồi đó
Con phố cũ mình bên nhau bày tỏ
Nhưng giờ đây chỉ nghe gió lạnh lùng
Người dưng à bao kỉ niệm đi chung
Xa một chút tưởng muôn trùng cách trở
Mong gặp gỡ vơi đi từng nỗi nhớ
Ấy thế nhưng giờ vẫn ở phương nào
Người dưng à cứ biền biệt nơi nao
Từng câu nói sao ngọt ngào quá đỗi
Giây phút ấy bàn tay anh nóng hổi
Kỉ niệm xưa trong đêm tối ùa về
Người dưng à đừng xa nữa làng quê
Cùng chung lối cho lời thề trọn vẹn
Tròn ước nguyện cả hai cùng chăm vén
Thỏa tấm lòng đã hò hẹn năm xưa .
Bài thơ 8 chữ dặn dò "người dưng" nhớ giữ ấm khi trời lạnh..
NHỚ NGƯỜI DƯNG!
Thơ: Hà Châu
Người dưng à nhớ mạnh khỏe nha anh
Đêm trời lạnh đừng mong manh áo mỏng
Đừng ra ngoài khi trời trưa nắng nóng
Xa nhau rồi em lo lắng biết không!
Người dưng à khi trời đổ mưa giông
Nhớ cẩn thận đừng để mình ướt áo
Anh của em hay thức khuya lắm đó
Bệnh thì sao em lo lắng rất nhiều!
Người dưng à em rất nhớ rất yêu
Nên hay nói và nói nhiều anh nhỉ
Ngày bên nhau mỗi đêm ta thủ thỉ
Nay xa rồi em chỉ nói trong thơ.
Về nhanh nha, anh nhé em vẫn chờ
Thương anh lắm nên thẫn thờ đêm đến
Người dưng à - mong thuyền tình cập bến
Để không còn phải luyến nhớ bởi xa!
Hạnh phúc thay khi chung một mái nhà
Mình hai đứa nhưng sẽ là chỉ một!!!
cô gái buồn vì nhớ người dưng. |
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Nương Thảo
Ngày hạ ngồi có một mình
Tương tư chờ đợi bóng hình của ai
Để cho ngày mãi cứ dài
Hạt sương rơi ướt cả hai mắt buồn .
Mơ màng lệ nhỏ khẽ tuôn
Thấm vào da thịt làm buồn tóc mây
Tình yêu nỗi nhớ đong đầy
Cất vào trong dạ mà ngơ ngẩn lòng.
Bài thơ tình viết lên nỗi nhớ người ấy trong tâm trạng cô đơn, lẻ loi, rất cần bờ vai người ấy để dựa vào..
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Vũ Thanh Thúy
Ngay lúc này em muốn dựa vai anh
Khi cô đơn trong căn phòng quạnh quẽ
Nỗi nhớ nhung chực tràn em không thể
Để nỗi buồn dịu lắng mãi trong lòng.
Biết làm sao để bớt nhớ, dịu mong
Bởi chờ hoài em thấy lòng hiu quạnh
Biết cuộc sống có những điều nên tránh
Ủy mị, yếu mềm ta nên cất trong tim.
Nhưng có điều em không thể lặng im
Khi trong em chẳng thể nào gắng gượng
Phải làm sao, thôi cố lòng miễn cưỡng
Giọt lệ sầu em gắng nuốt vào trong.
Biển đời đầy những điều có và không
Anh đã biết em yếu mềm như thế
Yêu và nhớ tưởng chừng như không thể
Thiếu bờ vai, chỗ dựa đó là anh.
nhớ về anh.. |
Bài thơ tình viết về nỗi nhớ người xưa cũ mà nay đã trở thành người dưng..
GÓC NHỎ TRONG EM
Thơ: Đào Hoa
Em nhớ anh một khoảng trời rất lạ
Bao năm rồi vẫn nhớ dáng hình anh
Chiều hôm nay nhặt một cánh hoa tàn
Thương nhiều lắm một cuộc tình đã lỡ
Gió mùa thu chiều nay sao thổi ngược
Mưa rơi rơi như khóc một cuộc tình
Hàng cây buồn như gợi nhớ nhiều hơn
Về những ngày ta cùng chung lối cũ
Anh có còn nhớ ngày xưa ấp ủ
nụ cười buồn ... của người mà a thương
Để chiều nay mưa nức nở trong lòng
Em nhớ lắm.... nghe tim mình đang khóc
Con phổ cũ em chẳng còn về nưa
Chuyến đò tình đã lỡ bởi yêu thương
Biển mênh mông con sóng cũng vô tình
Đưa chúng ta mỗi ngày một xa cách
Ngươi ta bảo anh đã có gia đình
Hạnh phúc lắm với người yêu anh mến
Bao năm rồi em vẫn mong như thế
Dù có tủi nhưng lòng em cũng vui
xin gủi về nơi ấy rất xa xôi
Những kỷ niệm trong em còn nhớ mãi
Người xưa à đã lâu mình không gặp
Lòng em còn ..... thương nhớ một người dưng.
Bài thơ nỗi lòng cô gái khi nhớ về chàng trai quen online khi đã dành cho nhau nhiều tình cảm, sự quan tâm..
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Hân Gia
Người dưng hỡi em hoài mộng nhớ
Mơ được ngày gặp gỡ nhìn nhau
Nói ra cảm nhận muôn màu
Những chiều tin nhấn gần mau cận kề
Dù không phải phu thê đã định
Chậm đến đành vui tính tìm trao
Để đêm về thấy ngọt ngào
Nỗi niềm trăn trở ước ao một nhà
Anh có hiểu bài ca số phận
Khúc dạo đầu sao lẫn đắng cay
Tình chia cách đoạn ai bày
Hay trời sắp đặt rời bay chẳng gần
Tới nơi vắng bước chân nặng trĩu
Vẻ ưu buồn liệu níu chờ mong
Ngàn phương khác biệt quay vòng
Canh dài lệ đẫm ngồi đong nguyện cầu
Giữa màn tối giờ lâu khắc khoải
Trống tâm hồn gối lại nhèm mi
Nhạt phai kỷ niệm ai vì
Trông rằng sẽ đến cùng đi hẹn hò.
Bài thơ lục bát nói lên nỗi nhớ người dưng trong cơn mưa buồn lạnh lẽo..
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Diễm Hoa
Chiều nay trời đỗ mưa tuôn
Phải chăng trời cũng u buồn giống tôi
Nỗi sầu còn đọng trên môi
Vì thương vì nhớ người nơi phương nào
Nhớ sao lời nói ngọt ngào
Nhớ sao ánh mắt dạt dào yêu thương
Đêm nằm bỗng dạ tơ vương
Mong ngày sum họp má hường chung đôi
Bâng khuâng hỏi khéo người ơi
Ở nơi phương đó có lời nhớ ta
Có mong có đợi chung hòa
Hỡi người xa ấy có mà nhớ tôi
Có nhớ ánh mắt bờ môi
Nhớ từng hơi thở chẳng lơi chẳng rời
Nhớ sao chăng ấy người ơi
Gửi ai phương đó mấy lời nhớ anh.
bên làn khói thuốc, anh nhớ về em.. |
Thơ tình ngắn của chàng trai gửi đến cô gái đang ở xa với nỗi nhớ đầy vơi..
GỬI NGƯỜI DƯNG...!
Thơ: Lê Hòa
Bao yêu thương...gửi trao vào cơn gió...
Mong nhắn dùm...ai đó ở phương xa
Anh nơi này...vẫn mãi nhớ người ta
Dù vẫn biết...ngàn dặm xa...ngăn cách...
Thôi em nhé...đừng giận hờn...oán trách...
Còn thương nhau...hãy giữ cất trong lòng
Chẳng còn gì...để trông ngóng - đợi mong
Thôi chạnh lòng...quên đi...bao dĩ vãng...!
THƯƠNG NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Nguyễn Lam YênYêu quá chừng là yêu thật đắm say
Là yêu từ hôm nay đến suốt đời không đổi
Yêu quá chừng là yêu không gian dối
Là yêu thật nồng nàn, thật sâu đậm , thiết tha
Yêu quá chừng là yêu chẳng phôi pha
Chẳng thể chia xa, chẳng thể nào ly biệt
Yêu quá chừng là yêu không hối tiếc
Là yêu chân thành, ngây ngất , cuồng si
Đời thật vô thường, năm tháng cứ trôi đi
Tình yêu chẳng có tội chi miễn là yêu đúng chỗ
Miễn là yêu đúng người
Miễn là đừng xót xa đau khổ
Thì cứ mở lòng để thương nhớ người dưng
Đã yêu quá nhiều, làm sao có thể ngưng ?
***Chủ đề xem nhiều: thơ nhớ người dưng (Đây là chùm thơ nối tiếp chủ đề mà bạn đang xem nói lên nỗi nhớ người dưng với chút buồn man mác..)
bài thơ tình nói lên nỗi nhớ người ấy trong đêm buồn lặng lẽ..
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: Bằng Lăng Tím
Đêm thổn thức nhớ người dưng đến lạ
Nhớ vòng tay và cả nụ hôn nồng
Nhớ những ngày ta dạo bước bên sông
Nghe sóng hát bềnh bồng ru điệu nhạc
Người có hiểu lòng em không đổi khác
Hoàng hôn buông trầm mặc mảnh sương mờ
Cánh phượng hồng rơi thềm vắng ngẩn ngơ
Hạ thắp lửa bao giờ ta gặp lại
Tiếng chim Cuốc gọi bạn kêu ngoài bãi
Thời gian trôi khắc khoải tháng năm chờ
Nỗi lòng mình đem.trải hết cùng thơ
Em vẫn đợi bên bờ ta hẹn ước
Người dưng hỡi! Những gì ta có được
Giữ trong tim sau trước mãi chung đường
Ngày tao phùng trao hạnh phúc yêu thương
Bờ vai tựa canh trường không xa nữa.
thơ nhớ về người ấy. |
Dù đã xem nhau là người dưng nhưng nỗi nhớ về phương ấy vẫn luôn thường trực trong em..
NHỚ NGƯỜI "DƯNG" !
Thơ: Thiều Ngân
Mình vẫn gọi nhau, hai tiếng người "dưng"
Sao nỗi nhớ cứ trong từng hơi thở
Để mỗi đêm về lại nghe lòng trăn trở
Chẳng biết giờ đây nơi ấy có thức cùng.
Em biết mà, mình mãi chỉ người "dưng"
Đoạn đường thôi có anh cùng chung bước
Cho em sống với bao niềm mơ ước
Lòng giá băng nay ấm được lại rồi.
Hai trái tim xa cách ở hai nơi
Cứ thổn thức đợi chờ từng nhịp đập
Nghĩ về nhau đã dồn hơi thở gấp
Đêm mãi dài dù ngày tháng thật mau qua.
Em vẫn đi về sau mỗi buổi tan ca
Con phố nhỏ sao giờ như lạ lẫm
Sắc bằng lăng chiều về thêm tím thẫm
Cây cứ ngác ngơ thầm ngóng một người !
Bài thơ nhớ về người ấy thật sâu lắng, thiết tha của người con trai..
NHỚ NGƯỜI DƯNG
Thơ: An Nguyên
"cảm ơn đời mang anh đến bên em"
lời thơ ấy dịu êm lòng anh mãi
như hoa nở thắm vườn xuân tình ái
hương ngát thơm vương lại cứ từng đêm
dấu yêu à... anh muốn đến bên em
để giây phút yếu mềm không còn nữa
bờ vai ấy sẽ là nơi em tựa
trái tim này luôn cháy bỏng khát khao
dấu yêu à... ngay cả giấc chiêm bao
lòng anh cũng xôn xao nhiều lắm đó
muốn ôm ấp người dấu yêu bé nhỏ
từ thuở nào chưa dám ngỏ lời yêu
dấu yêu ơi! anh nhớ em thật nhiều
thương em lắm mỗi chiều mưa đơn lẻ
anh muốn đến thì thầm lời khe khẽ
trọn vòng tay... anh sẽ... mãi yêu nàng !
Để rồi đêm xuống rưng rưng lệ lòng...