thơ ngắn viết về Đồ Sơn. |
VỀ LẠI ĐỒ SƠN
Thơ: Hiền TrầnEm lại về nơi phố biển Đồ Sơn
Ôi đẹp quá chập chờn nghe sóng vỗ
Hoa phượng vĩ rực hồng vừa tới độ
Thật nồng nàn nơi bến đỗ tình yêu
Anh nhìn kìa đẹp những cánh chim chiều
Đang mải mê hót lời yêu tha thiết
Và bóng những con tàu đi xa biệt
Biển nghẹn ngào da diết sóng dịu êm
Đi bên anh nhẹ gót dải cát mềm
Biển quê hương sao đêm nay đẹp quá
Em ngẩn ngơ nhìn trời xanh đến lạ
Trăng cuối mùa như quả chín lung linh
Anh yêu ơi biển đảo của quê mình
Thật hùng vĩ là tình yêu đất, nước !
Mấy nghàn năm cha ông gìn giữ được
Vẫn hiên ngang đứng trước mũi quân thù
Và chiều nay biển vẫn hát lời ru
Thật ngọt ngào cho dù mùa nắng hạ
Vẫn âm thầm dẫu bão giông sóng cả
Vẫn nặng tình cho tôm cá sinh...sôi...
ĐỒ SƠN ƠI!
Thơ: Lương Mận
Mai về với biển ĐỒ SƠN
Lắng nghe sóng gọi bồn chồn bước chân.
Phượng khoe trổ sắc tần ngần
Lần theo cánh sóng đề vần thơ bay.
***
Hải âu chấp chới nắng bày
Non xanh nước biếc hôm nay tìm về.
Đại dương ơi khúc nhạc quê
Đảo chon von gió mây về ấp ôm.
***
Ngập ngừng chân vấp bồn chồn
HẢI PHÒNG thành phố bừng muôn sắc hồng
Hoa phượng đỏ đỏ mắt mong
Người ơi em ghé đêm không có người.
***
Khỏa yêu con nước đầy vơi
Nhấn nhá thơ thả một trời khát khao
Đằm mình eo nõn lẫn vào
Mặn mòi muối mặn thì thào đợi anh.
du lịch Đồ Sơn. |
BIỂN CHIỀU
Thơ: Võ Sơn Lâm
Biển Đồ Sơn chiều đẹp quá em ơi
Dào dạt sóng xô mây trời lộng gió
Nắng nhạt hoàng hôn tươi màu phượng đỏ
Những cánh buồn no gió giữa trùng khơi
Đi bên em ngắm cảnh đẹp mây trời
Sóng dịu êm như lời ru của mẹ
Đứng trước biển thấy mình đang nhỏ bé
Bỗng giật mình sóng hôn nhẹ bàn chân
Em ngây thơ đẹp ánh mắt trong ngần
Ôi đằm thắm như mùa xuân thức dậy
Biển quê hương những gì ta đã thấy
Thật ngọt ngào lộng lẫy trước hoàng hôn...
BIỂN ĐỒ SƠN
Thơ: Lê Quang Đạo
(Bát vận đồng âm)
Sóng biển Đồ Sơn vỗ dạt dào
Muôn vàn hạt nắng giỡn lao xao
Danh lam tuyệt mỹ thiên nhiên tạo
Thắng cảnh mê hồn thượng đế trao
Bãi tắm chen chân người bước dạo
Phòng ngơi nhộn nhịp khách ra vào
Nhân viên phục vụ luôn chu đáo
Nở nụ cười tươi đứng đón chào
cây phượng hồng bên biền Đồ Sơn. |
KỶ NIỆM 10 NĂM NGÀY THÀNH LẬP QUẬN
ĐỒ SƠN (20/12/2007 - 20/12/2017)
Thơ: Nguyễn Khắc Quyết
Kỉ niệm mười năm lập quận nhà
Đồ sơn nhộn nhịp rợp cờ hoa
Ngàn năm lịch sử còn ghi đậm
Vạn kiếp con người mãi ngợi ca
Mảnh đất anh hùng ngăn bão táp
Quê hương cách mạng vượt phong ba
Bao nhiêu thế hệ người tô thắm
Để mãi Đồ sơn vững tiến xa .
***Xem thêm: [TOP] Chùm thơ ngắn viết về Biển hay, thơ Biển buồn với hoài niệm cũ
ĐỒ SƠN
Thơ: Lâm Viên
Hoa phượng đỏ rực trời phố Biển
Cảnh Đồ sơn xuất hiện mến yêu
Tung tăng thả bước trong chiều
Dưới tàn phượng vĩ bao điều vấn vương.
Bên bờ biển con đường phố nhỏ
Ngồi nhâm nhi đón gió biển xanh
Bánh đa cua ngát thơm hành
Heineken uống trăng thanh mới về.
EM SẼ VỀ PHỐ BIỂN CÙNG ANH
Thơ: Liên Vũ
Em sẽ về phố biển ấy cùng anh
Thăm Đồ Sơn, một miền mưa gió nắng
Bãi biển xưa ru hồn em sâu nặng
Sóng dập dồn vẫn xa vắng tìm nhau !
Chiều Đồ Sơn, biển xanh ngắt một màu
Nỗi nhớ anh chợt quắt quay đến lạ
Hoàng hôn vẽ chân trời xa xôi quá
Lãng đãng chiều, khói lam tỏa đâu đây !
Biển Đồ Sơn vẫn hát khúc mê say
Bao kỉ niệm đan vòng tay tiếc nuối
Kìa dáng anh, đang chờ ru tình vội
Thoáng bồi hồi con sóng lội qua nhau !
Đồ Sơn với rất nhiều cảnh đẹp. |
Bài thơ tình buồn của chàng trai hẹn người con gái quen nhau trên mạng là sẽ gặp mặt nhau tại Đồ Sơn, nhưng khi gặp nhau cô gái có vẻ không có tình cảm với chàng trai..
CHIA TAY ĐỒ SƠN
Thơ: Tam Hoàng
Anh đã về nơi phố biển cùng em
Chỉ mong gặp cho tình thêm dào dạt
Thức trọn đêm anh ngồi nghe sóng hát
Đêm không em biển man mác nỗi buồn
Gió se lạnh cho đêm thấy dài hơn
Sóng rì rào như giận hờn vô cớ
Đồ Sơn đó tình yêu và nỗi nhớ
Đêm đợi chờ một người ở nơi xa
Bình Minh lên ngỡ cảm xúc vỡ òa
Em đã đến...ôi nhưng mà thất vọng
Người gặp tôi...tim không hề rung động
Một nụ cười theo gió lộng thoảng qua
Anh lặng thầm bên cảm giác nhạt nhòa
Bao mộng ước mối tình xa hụt hẫng
Chiều chia tay biển Đồ Sơn nhạt nắng
Con đường về..
trống vắng..
chỉ riêng ta...!
Bài thơ lục bát ca ngợi Đồ Sơn thật hay..
ĐỒ SƠN QUÊ EM
Thơ: Dung Bùi
Quê em miền biển Đồ Sơn
Bán đảo duyên dáng gió vờn quanh năm.
Hàng ngày du khách tới thăm,
Ngỡ ngàng trước cảnh ngàn năm hữu tình.
Vạn Hoa đang uống bình minh,
Vươn mình ra biển chung tình Vạn Ngang.
Vạn Lê xinh đẹp dịu dàng,
Vạn Tác nũng nịu dưới hàng dừa xanh .
Đồi Vung nằm gọn tròn vành,
Đồi Độc ngồi đó biển xanh vỗ về.
Rì Sọt ai cũng đam mê,
Bến nghiêng nghiêng cả câu thề ngàn năm.
Đường mòn trên biển xa xăm,
Vận chuyển vũ khí tiếng tăm lẫy lừng.
Đồ Sơn một sớm vui mừng,
Hoa phượng rực rỡ đỏ lưng chừng trời.
Bằng lăng xao xuyến gọi mời,
OS Ka khoe sắc vàng tươi những chiều .
Hoàng hôn trên biển mỹ miều,
Chín ngọn núi phục những điều đậm sâu.
Đồ Sơn yêu dấu từ lâu,
Đất lành chim đậu một màu xanh tươi.
ĐỒ SƠN BIỂN BIẾC
Thơ: Hà QuangĐồ Sơn biển biếc, chiều nay
Sóng xô bờ cát, mây bay ngang trời
Cánh buồm thấp thoáng ngoài khơi
Sóng mênh mang sóng hát lời biển xanh...
Giá mà em đến cùng anh
Thăm vùng biển đẹp long lanh quê mình?
Đồ Sơn rợp màu phượng vĩ khi hè sang. |
KỈ NIỆM ĐỒ SƠN
(Mến tặng các bạn fb Hải Phòng)
Ta đến Đồ Sơn một sớm hè
Đỏ tươi hàng phượng rộn tiếng ve
Sóng tung bọt trắng chào du khách
Ồn ào đông đúc tập nập xe
Đồ Sơn ta nghe tiếng đã lâu
Bỗng dưng lại nhớ đến một câu
" Không đi không biết Đồ Sơn đấy
Cũng chẳng thể hơn đồ nhà đâu"
Sự thật là đây biển Đồ Sơn
Trời xanh yêu biển lặng lẽ hơn
Sóng trườn hôn bãi dài không dứt
Khăng khít vòng tay nước dập dờn
Ta ngắm biển xa bát ngát xanh
Gió lộng xôn xao biển trong lành
Đồ Sơn mến khách thân thiện quá
Ghé sát bờ vai bước bên anh.
SÓNG
Thơ: Kim Cúc
Nào anh !
Đón sóng cùng em
Đồ Sơn biển gọi
mơ ghen mắt người
Ngó quanh chỉ sợ ai cười
Hoàng hôn chín muộn còn tươi sắc nồng
Mơn man ngực sóng phập phồng
Con tim nhốt chặt
Máu hồng thở than
Gió cuồng ! Sóng dập hồng nhan
Thương bờ cát trắng nắng chan bạc màu
Chuyện tình biển ở nơi đâu
Sóng còn đuổi sóng tìm nhau tâm tình
Biển người...vờn nước rập rình
Vô duyên, sao chỉ một mình em thôi.
BIỂN HÔM NAY
Thơ: Thanh Huyền
Anh về phố biển hôm nay
Gặp em lội sóng bám đầy gót chân
Cát dài thả dáng em nằm
Màu xanh áo tắm hòa trong dáng chiều
Thả hồn vào gió phiêu diêu
Em săn trên cát bao nhiêu dã tràng
Mải xây tổ ấm cao sang
Chỉ một ngọn sóng tình tang hết thời
Ban mai hứng gió ngàn khơi
Nhọc lòng xe chỉ gíữa trời mênh mông
Thênh thang biển hát bao năm
“Đồ sơn biển gọi”* bao lần anh qua
Thả hồn vào khúc dân ca
Tìm trên Bọt biển những hoa sóng lừng
Chiều nay gặp em một lần
Bâng khuâng ngọn sóng vẽ thân dáng hình
Ngày mai buổi sáng bình minh
Lại ra đón sóng tìm hình của em
*Tên của một ca khúc viết về Đồ sơn của nhạc sỹ Lương Nguyên bây giờ trở thành tiêu đề khai mạc ngày Đồ sơn vào hè hàng năm.
EM VỀ VỚI BIỂN ĐỒ SƠN
Thơ: Võ Sơn LâmEm đã về đây với biển Đồ Sơn
Giữa chiều hoàng hôn mùa hè phượng đỏ
Từng con sóng vẫn ru theo làn gió
Biển dịu dàng lấp ló cánh buồm xa
Cuối chân mây những hòn đảo quê nhà
Anh đứng đó em nơi đây chờ đợi
Cách biệt trùng khơi nhớ thương vời vợi
Ước một điều mong đợi đến nơi anh...
Được ngắm biển xanh hóng gió mát lành
Được thức cùng anh canh trời giữ biển
Và chúng mình được hồn nhiên bơi lặn
Giữa biển chiều chát mặn nhé anh yêu.!.
Được thả hồn phiêu tóc gió mây chiều
Được ngắm Hải Âu tung diều cánh sóng
Những dải San hô tầng sâu lắng đọng
Thật tuyệt vời bao khát vọng biển quê .!..
rất đông khách du lịch đến với biển Đồ Sơn. |
ĐỒ SƠN BIỂN GỌI
Thơ: Thái Hà
Em về với biển Đồ Sơn
Chênh chao sóng sánh dập dờn nhấp nhô
Biển triều đang vỗ sóng xô
Cát dài trên bãi đợi chờ chân ai
Đồ Sơn soi bóng mắt nai
Bồng bềnh sóng luợn chạy dài buớc chân
Biển nhìn em cứ tần ngần
Như thì thầm hỏi bên làn sóng xanh
Yêu biển bờ cát ngọt lành
Cùng bao con sóng đan mành giấc mơ
Dệt lên tiếng nhạc hồn thơ
Cho nhau chắp cánh uớc mơ trong đời
Cho cuộc sống thật đẹp tuơi
Cho tình thắm mãi rạng ngời yêu thuơng
Cho ngàn câu hát du duơng
Cùng bao nỗi nhớ má hường chờ mong.
Bài thơ tình của cô gái gửi đến chàng trai từng gặp gỡ trên biển Đồ Sơn để rồi khi về nhà lại thấy luyến nhớ..
GỬI TRÁI TIM HỒNG
Thơ: Hoa Nắng
Em đã đến biển Đồ Sơn hôm ấy
Nay trở về lòng bỗng thấy nao nao
Từng nhịp tim sao da diết cồn cào
Hay có phải ánh mắt trao bữa đó
Lòng e ngại lời thì thầm trong gió
Đã làm em mặt bừng đỏ thẹn thùng
Biết bao người về gặp gỡ vui chung
Mà mơ ước ai đi cùng một lối
Em bên anh những phút giây hồ hởi
Để giờ đây em chờ đợi nhạt nhoà
Người nơi nào mà em vẫn thấy xa
Sợ như gió chỉ thoáng qua rồi tắt
Người có hiểu lòng em còn ngây ngất
Nên nói ra những sự thật của lòng
Tấm chân tình em một dạ ước mong
Gửi nơi ấy trái tim hồng thổn thức.
TÌNH EM - TÌNH BIỂN
Thơ: Võ Sơn Lâm
Hẹn em tại biển Đồ Sơn
Gặp nhau chớ có giận hờn nghe không
Nhớ trao anh cặp môi hồng
Cho tình ta mãi thơm nồng tiếng yêu
Say trong giấc mộng biển chiều
Giữ làm kỷ niệm lời yêu nồng nàn
Đồ Sơn tình biển chứa chan
Ru hồn mộng mị gió ngàn biển đêm.!.
Thả hồn nhẹ bước êm đềm
Vòng tay xiết chặt môi mềm anh trao
Thoả lòng ước vọng khát khao
Tình em tình biển dạt dào bến mơ.!.
VỀ VỚI ĐỒ SƠN
Thơ: Kim Ngân Phạm
Em lại về với biển với Đồ sơn
Nghe miên man muôn trùng con sóng vỗ
Rặng dương xanh vẫn cồn cào nhịp thở
Em về đây thương dải cát trắng bờ
Dải mây chiều vẽ lên trời một giấc mơ
Cơn gió xôn xao ru hình hài con sóng
Đêm thì thầm cùng em vào mộng
Bởi lời yêu mong cứ mãi êm đềm
Biển xanh rờn nỗi nhớ cứ dài thêm
Miền yêu ơi đã làm em khắc khoải
Con sóng vỗ , cánh chim trời trở lại
Để tình em khao khát những đợi chờ
Đồ sơn chiều , biển đã đọng vào thơ
Con sóng vỗ nghiêng tình em về biển
Cứ hẹn hò rồi ngày mai em đến
Bởi tình yêu với biển hóa vô cùng.
cảnh đẹp ở Đồ Sơn. |
KHÚC TÂM TÌNH ĐỒ SƠN
Thơ: Dương Doãn
Anh muốn về thăm lại biển Đồ Sơn
Nghe sóng vỗ như dỗi hờn hẹn ước
Bao năm tháng trong con tim mơ được
Kỷ niệm nào ta sánh bước bên nhau
Bãi biển xưa con tim từng úa nhàu
Lòng khắc khoải chìm sâu theo sóng vỗ
Giữa đêm vắng giục lòng như nhắc nhở
Những tháng ngày lưu luyến ở nơi đây
Anh muốn về nghe sóng hát hôm nay
Vẫn dào dạt mê say trong tiềm thức
Những nỗi nhớ hằn sâu trong lồng ngực
Tiếng thì thào gió thúc giữa đồi thông
Em có về thăm biển với anh không
Cùng đuổi bắt những con Còng trên cát
Và đi nhặt những vỏ sò rất đẹp
Ngồi kết vòng nối tiếp những yêu thương
Anh muốn về dạo cho khắp cung đường
Từ bãi tắm sang Vạn hương đồng nẻo
Rồi Ngọc hải vạn sơn đầy lắt léo
Sang đền Bà nơi cầu kéo những tình duyên
Nhớ rất nhiều tôm cá lúc cập thuyền
Cùng cua ghẹ mang lên từ biển cả
Còn nhiều nữa không làm sao anh tả
Nơi một thời anh cũng đã tìm em.
BIỂN XANH
Thơ: Thái Hà
Nhìn biển rộng em lại thấy xuyến xao
Nghe biển hát dạt dào con sóng vỗ
Biển nô đùa khe khẽ như muốn ngỏ
Rất nồng nàn cho dịu ngọt nắng mai
Biển Đồ Sơn sóng vẫn vỗ đan cài
Để mình em chạy dài theo sóng vẫy
Buớc lặng lẽ đi tìm nguời xưa ấy
Chẳng thấy đâu chỉ thấy nuớc vơi đầy
Biển vô tư vẫn sóng vỗ hàng ngày
Vẫn ngát xanh giấu bao điều thầm lặng
Đường phố đỏ rực màu hoa trong nắng
Toả hương nồng cho hoa phượng mãi xanh.
ANH CÓ VỀ PHỐ BIỂN CÙNG EM ?
Thơ: Bình An Linh Chi
Anh có về phố biển cùng em không ?
Đồ Sơn sóng ầm ào như mời gọi
Mùa phượng nở cùng dìu nhau chung lối
Sắc trời hồng đôi má thắm trao anh
Người Hải Phòng sống nhiệt huyết chân thành
Chút mặn mòi hương nồng tình gió biển
Đi bên nhau chợt nghe hồn lưu luyến
Mời anh về con thuyền nhỏ chờ mong
Hải Phòng ơi ôi mảnh đất tiên rồng
Đang cựa mình lớn lên từng ngày đó
Có tình em trao anh quyện hơi thở
Anh có về nơi bóng dáng người thương ? ...
NGHE SÓNG ĐỒ SƠN
Thơ: Ngân Lê
Cùng anh về với Đồ Sơn
Mênh mang biển hát rập rờn sóng reo
Bến Nghiêng, nghiêng cả trời chiều
Bước đi bóng cũng ngả theo con đường
Ngập ngừng đứng giữa Vụng Hương
Ngóng sang hòn Dấu mờ sương một mình
Mặc cho bão táp vô tình
Vẫn hiên ngang giữ dáng hình nước non
Ngàn năm đá chẳng phai mòn
Tháp xưa dấu tích vẫn còn xôn xao
Đồi thông ru gió ngọt ngào
Ngỡ như tiếng Mẹ thuở nào đưa nôi
Thương người thục nữ sóng trồi
Hồn thiêng Bà Đế mấy hồi uất căm
Nén hương hoài vọng xa xăm
Lòng riêng trĩu nặng, chiều thăm thẳm buồn
Bên anh, dạ những bồn chồn
Nghe như nhịp sóng Đồ Sơn giục mình...
Hòn Dáu - Đồ Sơn. |
Thơ tình viết về Biển Đồ Sơn lúc Xuân sang..
BIỂN ĐỒ SƠN
Thơ: Đậu Đình Châu
Xuân về bãi biển Đồ Sơn
Lặng nghe gió hát tâm hồn thảnh thơi
Buổi chiều yên ắng dạo chơi
Biển rì rào vỗ tuyệt vời đó em
Ngọt ngào ngây ngất về đêm
Sóng em vỗ nhẹ êm đềm trong anh
Trăng thanh thỏ thẻ hoa nhành
Môi hồng e lệ cho anh đưa tình
Biển ơi chỉ có hai mình
Biển thì cứ vỗ xuân tình em trao
Đồ Sơn bãi biển dạt dào
Để em nhớ mãi dâng cao xuân tình.
BIỂN VẮNG !
Thơ: Hồng Giang
Chiều Đồ Sơn cô đơn bờ biển vắng.
Anh ngồi buồn trông ngóng bóng hình em.
Con nước sầu nên chẳng muốn lấn chèn.
Làn nước xanh hờn ghen bờ cát trắng.
Biển thì đông mà mình anh thầm lặng.
Bờ cát dài im ắng rặng phi lao.
Con sóng chiều bỗng chợt thấy nôn nao.
Anh chờ em mong hôm nào sánh bước.
Sóng xô bờ lớp sau đè lớp trước.
Ước ngày nào chúng mình được chung đôi.
Ta bên nhau say đắm quyện làn môi.
Hoàng hôn muộn nghiêng núi đồi ân ái.
Dẫu vẫn biết tình mình còn hoang hoải.
Chiều hạ buồn mê mải ngóng chờ ai.
Đồ Sơn chiều sóng nước vẫn trải dài.
Con Dã Tràng đang miệt mài xe cát.
Em có nghe chiều hoàng hôn biển hát.
Khúc ru tình...
Dào dạt...
Nỗi lòng anh !
(đang cập nhật...)
Em tặng cả nhà mấy vần thơ "Biển gọi" nhé !
===BIỂN GỌI===
Tiếng sóng ào ạt xô bờ
Dang vòng tay ấm đón chờ tình em
Xốn xang khúc nhạc dịu êm
Sóng tình ru hát cất lên gọi mời
Hãy về với biển em ơi!
Ôm ngàn nỗi nhớ vạn lời yêu thương
Biển gọi tha thiết đêm trường
Yêu em bao nỗi vấn vương... Anh chờ...
Viết mấy dòng tam sự kỷ niệm lần về Hải Phòng dự lễ phong tặng AHLLVT của tiểu đoàn 76 HẢI ĐÀ...
Kỷ niệm có bộn bề nhưng nhớ mãi không quên....
EM CÓ NHỚ TÌNH TÔI...!!
Tôi về lại Đồ Sơn chiều nay..
Không có em ... Biển lao xao buồn lắm..!
Cây phượng già nơi ta hò hẹn..
Đỏ một góc trời.., lời mời gọi người thương.
Mãi tìm em.. Tím cả chiều hoàng hôn.
Người yêu ơi.., tình anh là sóng biếc.
Nếu chiều nay tình em không kịp đến..
Biết tìm vòng tay ai...?
Gối ngủ bãi cát vàng...!
Lại một mình với biển lang thang.
Co đơn tình em và biển hát.
Hải Phòng mến yêu...
Biển Đồ Sơn dào dạt...
Có tình yêu tôi gửi lại nơi này.
Sóng biển thầm thì ... Ngọn gió chiều say..
Nổi nhớ dịu êm.. Mênh mông tình biển.
Nụ cười duyên, ánh mắt huyền lưu luyến.
Cả đời anh tan chảy củng vì YÊU..
Xa Đồ Sơn , xa em gái yêu kiều.
Có nhớ tôi không...?
Người con trai xứ lạ..
Đã yêu em từ lần đầu gặp gỡ..
Cánh phượng hồng xin trao gửi làm tin..
Chiều nay tôi trở lại tìm em..
Em ở nơi đâu..?
Biết chăng tình anh đang thổn thức ..!
Duyên nợ cuộc đời anh làm sao quên được..
Trọn một chữ THƯƠNG..
Tình em dã theo suốt cuộc đời..
Em gái Hải Phòng ơi...!!!
Em có nhớ tình tôi......!!!!,