thơ hay viết về Mũi Né. |
THĂM BIỂN MŨI NÉ
Thơ: Chung MaiBiển Mũi Né óng vàng nắng trải
Nước trong xanh mê mải vui chơi
Rạng ngời vẻ mặt thảnh thơi
Giữa hè tháng sáu nghỉ ngơi chốn này
Dành hai buổi mỗi ngày xuống tắm
Thoả vẫy vùng tay nắm đùa nô
Ngắm nhìn con sóng nhấp nhô
Tung bọt trắng xoá vờn xô cát bờ
Tâm được thả hồn thơ vào mộng
Đêm mười rằm lồng lộng ánh trăng
Biển lùa từng vệt sao băng
Ngẩn ngơ trước cảnh chị Hằng ghé thăm
Trời và biển ngàn năm vẫn thế
Cứ song hành chẳng thể cùng nhau
Nhưng đều chung một nỗi đau
Muôn đời ngàn kiếp nỗi sầu cách xa.
Cảnh đẹp Mũi Né
Thơ: Bảo Minh TrangBiếc ngọc vây trời nhuộm biển xanh
Nắng mang áo mỏng nét thiên thành
Hòn rơm diễm lệ choàng tơ phủ
Đồi cát yêu kiều lót lụa quanh
Vẻ thắm lung linh tình mãi đẹp
Màu tươi ấm áp sắc luôn lành
Mê hồn cảnh vật ngời xinh xắn
Điểm xuyết dương trần dáng mỹ thanh.
bãi cát đẹp ở Mũi Né. |
NHỚ VỀ MŨI NÉ (nđt)
Thơ: Đức Khải
Mơ về Mũi Né biển rờn xanh
Những rặng dừa cao tỏa mát lành
Sóng vỗ khoang thuyền câu nặng sải
Mây vờn mặt nước trải vòng quanh
Người đi hớn hở nhìn như ngọc
Bãi tắm quây quần ngắm tựa tranh
Nhớ buổi về thăm lòng mãn nguyện
Hè sang cảm hứng mộng du hành.
MỘT BỨC TRANH (Ngũ độ thanh)
Thơ: Quang Chính
Mũi Né hồn thơ vọng biển xanh
Dừa thơm đãi khách ngọt trong lành
Mây vờn gọi gió đi vào ảnh
Sỏi giỡn đùa trăng dạo khúc quanh
Lữ khách ba miền vui thỏa mộng
Hiền nhân bốn cõi đẹp du hành
Tâm hồn sảng khoái đầy thi vị
Vãn cảnh nơi này một bức tranh.
NHỚ VỀ MŨI NÉ (bài họa nghịch vận)
Thơ: Ngô Hoài Cổ
Ước mãi từ xưa cuộc viễn hành
Theo về với bạn ngắm miền tranh
Làng Chài lãng mạn mơ dồn đến
Bàu Trắng yêu kiều mộng thả quanh
Mỗi sớm bình minh tràn rực rỡ
Từng chiều bóng xế tỏa trong lành
Chưa lần thăm chút càng mong mỏi
Phan Thiết ru tình biển mãi xanh
CHIỀU MŨI NÉ
Thơ: Tín Nguyễn
Mũi Né chiều buông đẹp lạ lùng
Thăm bờ cát mịn cảnh miền Trung
Diều bay gió mát hồn thơ thẩn
Biển gọi trời xanh sóng vẫy vùng
Đại Việt xưa kìa tăng lãnh hải
Chiêm Thành thủa nọ rã triều cung
Theo dòng lịch sử còn ghi đó
Họ Chế ngàn thu phải não nùng
***Dòng họ Chế là dòng họ làm vua dài nhất của đất Chiêm Thành, như Chế Năng, Chế Củ, Chế Chí, Chế Mân ,Chế Bồng Nga..
***Xem thêm: [Top] Chùm thơ ngắn viết về Biển hay, thơ Biển buồn với hoài niệm cũ
MŨI NÉ- HÒN RƠM
Thơ: Giang Phan
Thấp thoáng kia rồi Mũi Né, Hòn Rơm
Nơi thủ đô của thiên đường du lịch
Biển và trời xanh một màu ngọc bích
Như lạc vào chuyện cổ tích ngày xưa
Ai treo mình giữa sóng biển và thơ
Cứ lẳng lơ giữa trời nghe biển hát
Theo ngọn gió đi vẽ tranh trên cát
Lũ trẻ ngây thơ ôm ván trượt lên đồi
Dọc biển xanh mát rượi dưới chân tôi
Là con sóng cứ bồi hồi Lưu luyến
Hoàng hôn buông mặt trời rơi trên biển
Phố lên đèn một vẻ đẹp rất riêng ..!
đồi cát ở Mũi Né. |
NẮNG CHIỀU ĐỒI CÁT
Thơ: Dương Huỳnh
Ánh nắng vàng đang ngã bóng hoàng hôn
Tia nắng đẹp tỏa xoe tròn trên cát
Mũi Né mùa này đẹp hơn lúc khác
Du khách về như hoan lạc thần tiên
Đồi Cát chiều ánh nắng ngã nghiêng nghiêng
Cơn gió dịu như lời khuyên của Mẹ
Thổi cát bay với bước chân khe khẽ
Tóc xõa tung cơn gió nhẹ lùa vào
Ai chưa đến một lần cũng ước ao
Muốn tìm về nghe rì rào của Biển
Sóng vỗ bờ níu chân người quyến luyến
Như người thân về với biển nồng nàn
Tháng sáu về nghe gió thổi Nồm sang
Càng yêu mến cái dịu dàng của Biển
Mũi Né đẹp ! Đất và người thân thiện
Đồi Cát bay bay xao xuyến lòng ai
Em hãy về trong lúc buỗi ban mai
Đón ánh nắng trải dài trên cát
Ngồi trên đồi ta cùng nghe biển hát
Khúc tự tình trong tiếng nhạc sóng reo
Nhìn đoàn thuyền về bến nối đuôi theo
Mới cảm nhận Biển không nghèo như tưởng
Ta về đây mình cùng nhau tận hưởng
Hương vị ngọt lành : mực nướng,tôm,cua
Em về với anh ngay giữa đúng mùa
Mới cảm xúc và tan xua buồn bực
Về với Biển ta nghe lòng rạo rực
Một miền quê đang sung sức vươn mình.
VỀ MŨI NÉ ĐI EM
Thơ: Việt Nga
Đường về Mũi Né xa xa
Đi ra Phan Thiết phải qua bao cầu
Hải sản ngon nhất chợ Lầu
Cùng em với bạn lần đầu đi chơi
Đồi Dương phong cảnh tuyệt vời
Biển xanh cát trắng cả đời chưa qua
Tình em cũng thật đậm đà
Kỷ niệm hai đứa xa nhà đến đây
Cảnh đẹp như giữa trời mây
Gió lồng lộng thổi hàng cây trên đồi
Dừa xanh cát trắng ta ngồi
Nụ cười e ấp em thôi khóc thầm
Ngoài kia sóng biển ầm ầm
Vỗ lên bờ cát tím bầm hoàng hôn
Bên em tim đập trống dồn
Vuốt nhẹ mái tóc tâm hồn thảnh thơi
Phan Thiết Mũi Né ai ơi
Về đây đã quá nửa đời lãng du
Đồi Dương gió thổi vù vù
Cát bay trong gió tai ù nụ hôn
Lòng anh xao xuyến tâm hồn
Dẫm lên cát mịn như chôn chân rồi
Ở đây sóng đánh cát bồi
Chúng mình hai đứa chưa thôi tâm tình
Bên em như bóng với hình
Không rời nửa bước chúng mình yêu thương
Mũi Né xa cách quê hương
Phương nam khám phá dặm trường tới đây.
CHỢ LÀNG CHÀI
Sát bờ biển, dân làng chài ở Mũi Né có chợ bán đủ các loại hải sản đánh bắt từ biển lên. Món nào cũng tươi rói.
Ông Trời sinh dưới biển cũng chả con nào giống con nào. Mỗi con một vẻ trông rất đẹp! Nhất là mình không phải dân vùng biển nên rất thích vì lạ.
Có bà cụ bán mớ tôm tit theo nài mua dùm. Có 50k một rổ, bà nói nó ngọt lắm. Em mua về luộc, ngọt thì có ngọt nhưng chỉ ngọt nước nấu được nồi canh rau má. Còn mấy con tôm tít chả được việc gì toàn chân cẳng với vỏ bén, đuôi còn nhọn mấy cái gai đâm đau điếng, chả thấy thịt tôm đâu! Thế là xong một món. Đúng là có trải qua mới có kinh nghiệm loại trừ cho lần sau.
Mua tôm, mực xong sang mua cá. Lúc mua có hỏi tên con cá, mua xong có người hỏi lại cá gì, chả còn nhớ chỉ biết nó nhiều công dụng là mua, về chiên, nướng, nấu canh gì cũng được vậy là ok rồi.
Đúng là dân Rừng xuống Biển, gì cũng thấy vui và hay : nhìn thuyền, biển, cá tôm...nhìn con người và cuộc sống vùng biển ... Trong sự lam lũ vất vả vẫn thầm cảm ơn Biển ưu đãi nguồn hải sản, cứ giong gió ra khơi vớt vào bán vậy mà sao vẫn cứ cơ cực ?
"Biến cho ta cá như lòng mẹ
Nuôi lớn đời ta tự thuở nào... " (Tế Hanh).
Đáng ra làm con của mẹ Âu Cơ là sướng, sướng hơn con của Lạc Long Quân ở Rừng : chặt cây bị cấm, còn đi bắt cá thì vô tư.
Biển thích thật!
du lịch Mũi Né. |
Có người ví von Mũi Né -Phan Thiết là một Nàng tiên còn trong giấc ngủ nếu biết đánh thức ( khám phá ) thì Nàng Tiên sẻ đẹp lộng lẫy hơn.
MŨI NÉ TÌNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI
Thơ: Dương HuỳnhLúc mới sinh ai đặt tên cho đất ?!
Một nàng tiên đang ngủ giấc nồng say
Giữa trưa hè cơn sóng nhỏ lay lay
Vỗ vào bờ ru em say giấc mộng
Rồi một chiều tìm em nơi đất rộng
Có một Làng Chài , Đồi Cát , Rừng Dương
Có người mẹ bao đêm trường ấp ủ
Tần tảo sớm khuya khổ nhọc vì con
Em đã thức vươn mình tỉnh giấc
Nhìn biển xanh Làng Cát , Mũi Gành
Cơn sóng nhỏ đưa thuyền ra biển cả
Có người cha tìm vị mặn nuôi đời
Mũi né ơi ! Sao mà thân thương quá
Gian khổ bao năm nay đã chuyễn mình
Trên phố chợ con đường dài mở lối
Đón em thơ cùng nhịp bước đến trường
Bờ biển rộng nhiều khu nhà nghỉ dưỡng
Khách sạn cao tầng đón khách phương xa
Chiều hoàng hôn bên ánh xế tà
Từng đoàn thuyền vươn ra biển lớn
Bình minh rồi ! Em không còn ngủ nữa
Nhịp bước theo đời đi giữa màu xanh
Xin hôn em ! Cám ơn miền cát trắng
Mũi né ơi ! Tình đất tình người.
Bài thơ 5 chữ viết về Mũi Né..
CON THÍCH ĐI MŨI NÉ
Thơ: Hải Yến
(Viết theo lời tâm sự của con gái)
Con thích đi Mũi Né
Vui, vui lắm mẹ ơi
Bình minh đẹp rạng ngời
Ánh vàng soi mặt biển
Con vẽ những con thuyền
Ngón tay đùa trên cát
Nhấp nhô triền sóng hát
Thỏa khao khát say mê
Bàu Sen chở con về
Cả khung trời thơ mộng
Bao la đồi cát rộng
Rộn rã tiếng cười con
Mình lại đến Hòn Rơm
Thăm Suối Tiên mẹ nhé
Đôi chân trần mạnh mẽ
Ngược dòng đến thác cao
Rặng dừa xanh vẫy chào
Nhũ cát vàng pha đỏ...
Quê hương trong con đó
Về nữa nhé mẹ ơi!
Biển -Người thắm thiết vấn vương mặn nồng .
Bận bịu quanh năm suốt cả ngày
Làm thì rất ít được ngơi tay
Lâu rồi tận hưởng niềm vui khoái
Tắm biển hồ bơi tuyệt đời này.
ĐIỂM DỪNG CHÂN TRÊN ĐƯỜNG VỀ BẮC.
Lúc vào, tôi đã LA CÀ ở Huế, Hội An, Nha Trang và khi về, tôi còn LANG THANG thêm ở Mũi Né, Phan Thiết, một phần, do đây là những nơi tôi chưa được đến, một phần do Anh Dương Huỳnh, một bạn thơ ở Mũi Né, chị Ut Linh, một bạn fb ở Phan Thiết, ngỏ lời mời.
Một vùng đất nhô ra biển, giúp tàu thuyền neo đậu tránh bão( NÉ có nghĩa là TRÁNH ) nên được đặt tên là MŨI NÉ. Cảnh vật nơi đây rất đẹp, nhưng còn hoang sơ, mấy năm nay, du khách ở Tp Hồ Chí Minh, Bảo Lộc, Lâm đồng, khách Nga đến nhiều, để được ngắm cảnh hoàng hôn làng chài, được trải nghiệm đi trên sa mạc của nước ta và nhất là được ăn hải sản tươi, rẻ hơn các khu du lịch khác.
Cảnh đẹp, tôi đã chụp ảnh và ghi hình, mời các bạn xem. Điều tôi ấn tượng nhất, ngay tại nơi toàn cát và biển, người dân thường chuyên về chài lưới và làm thuê cho khu du lịch, đã có được những nhà thơ, những người nghệ sĩ tài hoa. Đó là Dương Huỳnh, một nhà thơ mà nhiều bạn thơ ở trong Nam, ngoài Bắc, kể cả Hải ngoại đều biết đến. Anh đã có nhiều thơ in chung ở Thi Văn Việt, ở Thi Đàn Việt Nam...và tới đây, anh còn nhờ tôi giúp anh biên tập, in ấn và tổ chức ra mắt tập thơ riêng. Tôi còn được gặp nhà viết Thư pháp Trương Bửu Luân, năm nay bác đã gần 80 tuổi và yếu nhiều do bị huyết áp và tiểu đường. Bác đã đi viết Thư pháp ở nhiều nơi, ra cả Hà nội, Ninh Bình, nhận nhiều giải thưởng, có cả giải thưởng Quốc gia. Không phải là đất Địa Linh, Nhân Kiệt, mà có được những con người như thế này, thật quý biết bao và những ngày tôi lưu lại ở đây, không uổng phí.
Nhớ em nỗi nhớ sóng vây vỗ bờ.
Mây buồn trắng mãi lơ thơ
Để biển xanh mãi bơ phờ nhớ nhung.